Bữa cơm này, bốn người ăn vô cùng hài lòng, Đường Thi nghĩ, sau này có thể đến thử những món khác, nơi hẻo lánh này, lại cất giấu một quán nhỏ như vậy.
Một bữa ăn như vậy, Đường Thi cũng có linh cảm viết, cho nên sau khi về thư viện, Đường Thi lập tức ghi lại suy nghĩ, mặc dù trí nhớ của cô rất tốt, nhưng có một câu nói rất đúng, trí nhớ tốt không bằng nát đầu bút.
Trịnh Tiểu Hy biết chuyện Đường Thi gửi bài, không cảm thấy kinh ngạc, nhưng Trương Mẫn và Tôn Giai không biết, có điều thấy bộ dáng chuyên chú như vậy của Đường Thi, cũng không đi làm phiền.
Đường Thi đặt bút xuống, thấy Trương Mẫn và Tôn Giai đều đang nhìn cô, trong mắt là tò mò không hề che giấu, cười giải thích, thế là ánh mắt họ nhìn Đường Thi lại âm thầm tăng thêm chút sùng bái, dưới áp lực lớn như vậy, còn có thể phát triển hứng thú của mình, ừm, bọn họ làm không nổi.
"Tiểu Hy vẽ đẹp quá." Trương Mẫn trong tay đang cầm đó chính là một bức tranh Trịnh Tiểu Hy vừa tốn bao nhiêu tinh lực vẽ ra.
Bên trên chính là cảnh tượng bốn người vừa làm bài tập, tranh của Trịnh Tiểu Hy trông rất sinh động, lột tả hết thần thái của mỗi người, làm cho người ta nhìn không nỡ rời mắt, Trịnh Tiểu Hy được khích lệ, đầy mặt vui mừng.
"Nói đến, mình vốn là múa bale, kết quả bởi vì lớp 11 áp lực học tập quá lớn, cho nên lúc đó ngừng lại, không được, đợi thi đại học xong, mình phải tiếp tục múa, cho dù không phải là bale, cái khác cũng được." Trương Mẫn nghĩ đến mình, nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT