Có một lần Giản An An cùng Chiêm Tri Hành đi ra ngoài tụ tập với bạn bè, Chiêm Tri Hành đắc tội với nhị công tử Phùng Lâm của tập đoàn Phùng thị.

Tập đoàn Phùng thị ở thành phố Minh có địa vị không thể lay chuyển, hai đạo hắc bạch đều ăn. Tập đoàn Phùng thị có thể từ đen chuyển thành trắng, ở thành phố Minh, không ai dám đắc tội người của nhà họ Phùng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chiêm Tri Hành lái xe dẫn theo Giản An An nhanh chóng thoát khỏi hiện trường, Phùng Lâm dẫn theo một đám đàn em lái xe đuổi theo phía sau.

Trên đường cao tốc vòng quanh núi, một loạt xe thể thao ầm ầm vang lên, Chiêm Tri Hành thiếu chút nữa bị dọa tiểu ra quần.

Giản An An sợ hãi nghĩ đến một người lại cứu bọn họ, chính là Chiêm Hành.

Hồi ở đại học Chiêm Hành đã khởi nghiệp có công ty riêng, không đến tập đoàn Chiêm thị làm việc.

Chiêm Hành chuyên đầu tư, ánh mắt độc đáo, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã ngồi ở vị trí cao nhất thành phố Minh, ngang hàng với tập đoàn Phùng thị.

Nếu nói ở thành phố Minh có ai có thực lực khiêu chiến với người nhà họ Phùng, đó chính là Chiêm Hành.

Chiêm Hành sau khi nhận được điện thoại lập tức lái xe đến liên hệ với Chiêm Tri Hành, sau đó ở vùng ngoại ô hoang vu, khi Phùng Lâm phái một tiểu đệ liều mạng đi đụng vào xe Chiêm Tri Hành, Chiêm Hành chạy tới, chắn ngang giữa hai xe, chặn chiếc xe đang chạy tới thay cho Chiêm Tri Hành và Giản An An.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chiêm Hành bị thương, Phùng Lâm không dám đối nghịch với Chiêm Hành, vội vàng đưa Chiêm Hành đến bệnh viện, sau đó đôi chân vừa mới khỏe không bao lâu của Chiêm Hành đã bị tàn phế hoàn toàn, cuối cùng không còn khả năng đứng lên.

Sau đó cha của Phùng Lâm tự mình đến bệnh viện thăm Chiêm Hành, dẫn theo Phùng Lâm xin lỗi.

Sự tình xảy ra vốn bởi vì Chiêm Tri Hành, hơn nữa Chiêm Hành là tự nguyện vì bọn họ che chắn, cho nên cũng không làm khó nhà họ Phùng.

Giản An An vô cùng cảm động trước việc Chiêm Hành cứu mình và Chiêm Tri Hành, chủ động đề nghị chăm sóc Chiêm Hành xuất viện, Chiêm Hành cự tuyệt.

Chiêm Tri Hành nhìn bộ dạng lạnh như băng của Chiêm Hành, vẻ mặt cười nhạo, từ đầu đến cuối một câu cảm ơn cũng không có.

Giản An An nhìn bộ dạng lạnh như băng của Chiêm Hành, cũng không tiếp tục ở lại bệnh viện, sợ làm anh buồn phiền, trịnh trọng nói cảm ơn rồi cùng Chiêm Tri Hành rời khỏi bệnh viện.

Một thời gian trôi qua, Chiêm Tri Hành lấy cớ có việc không thể cùng Giản An An đi khám thai, vì thế Giản An An tự mình mang bụng bầu đã cao đến bệnh viện khám thai, sau đó nhìn thấy Chiêm Tri Hành cùng 'Đường Cận' đi khám thai.

Bụng 'Đường Cận' hơi nhô ra, Chiêm Tri Hành rất cẩn thận ôm 'Đường Cận', đúng lúc bị Giản An An nhìn thấy.

Giản An An làm loạn ngay tại chỗ, xô đẩy với 'Đường Cận' vô tình ngã xuống, chảy máu.

Giản An An kinh hoảng kêu người cứu con của cô ta, Chiêm Tri Hành đối với chuyện này rất lạnh lùng, trên mặt 'Đường Cận' còn mang theo nụ cười trào phúng, đâm rất sâu vào trong mắt Giản An An.

Giản An An bị sảy thai, đứa bé không giữ được.

Trong lúc cô ta nằm viện, Chiêm Tri Hành không đến thăm cô ta một lần. Sau khi vợ chồng Chiêm thị biết cháu trai của mình không còn, đối với Giản An An cũng không còn kiên nhẫn, càng không liếc mắt nhìn cô ta một cái.

Giản An An nước mắt rơi đầy mặt, sau đó 'Đường Cận' tới, làm một trận châm chọc khiêu khích Giản An An, nói cô chẳng qua là dùng phương thức của Giản An An đoạt lại đồ của mình, bởi vì Giản An An chính là một kẻ thứ ba không biết xấu hổ.

Trước khi đi, 'Đường Cận' cười lạnh với Giản An An: "Biết mày tại sao bị ngã không? Là tao cố tình đẩy đó."

Sau khi 'Đường Cận' rời đi, Giản An An khí huyết công tâm, cộng thêm trong khoảng thời gian này uất ức thành bệnh, bệnh không dậy nổi, cuối cùng chống đỡ không nổi nữa.

Trong giờ phút hấp hối cuối cùng của cô ta, cũng chỉ có Chiêm Hành đến bệnh viện thăm cô ta.

Chiêm Hành ngồi trên xe lăn, gương mặt tuấn mỹ đến cực điểm vẫn rất lạnh lùng, nhưng Giản An An có thể nhìn thấy nỗi đau khổ trong mắt anh.

Chiêm Hành nắm bàn tay lạnh lẽo của Giản An An, nói cho Giản An An biết tâm ý của anh từ trước đến nay, Giản An An đối với anh mà nói là ánh sáng chiếu vào cuộc sống của anh.

Cho dù cuối cùng Giản An An lựa chọn ở cùng Chiêm Tri Hành rời khỏi anh, anh cũng không hề trách Giản An An.

Anh biết bản thân anh là loại người gì, lạnh lùng, quái gở, không dễ thân cận, hơn nữa còn có một đôi chân tàn phế.

Mọi người đều thích theo đuổi con người và vật chất tốt đẹp, vì vậy anh kêu Giản An An đừng lo lắng, anh không trách cho cô ta.

Giản An An lệ rơi đầy mặt, cô ta biết Chiêm Hành vì để cho trong lòng cô ta dễ chịu nên mới nói những lời này.

Đến giờ khắc này cô ta mới hiểu được, thì ra người chân chính yêu cô ta là Chiêm Hành, là cô ta không biết cách nhìn người phụ lòng Chiêm Hành.

Giản An An mang theo hận ý chết đi, cô ta thề, nếu làm lại một lần cô ta nhất định nắm chặt Chiêm Hành, yêu đúng người, sau đó để Chiêm Tri Hành và 'Đường Cận' vì đứa con đã chết của cô ta mà trả giá!

Vì thế Giản An An sống lại, trọng sinh vào thời điểm cấp 3 lúc sắp thi đại học. Lúc này, Chiêm Tri Hành còn chưa thổ lộ với 'Đường Cận', cô ta cũng không lo lắng vì mình sẽ cách Chiêm Tri Hành càng ngày càng xa, rồi ôm mục đích tiếp cận Chiêm Hành.

Nội dung của "Để tôi yêu anh" chính thức bắt đầu.

Toàn bộ quá trình Giản An An mang theo ký ức trọng sinh giả làm con heo để ăn thịt con hổ, một đường đánh Chiêm Tri Hành và 'Đường Cận', cùng bọn họ đấu vô cùng vui vẻ.

Đồng thời ôm chặt đùi nam chính Chiêm Hành, dùng phương pháp tương tự của kiếp trước đến gần Chiêm Hành, đi làm cảm động anh, đi vào trong trái tim Chiêm Hành.

Sau đó Giản An An cũng lựa chọn tiến vào giới giải trí, đấu trí đấu dũng với 'Đường Cận', đọ sắc trên thảm đỏ. Đồng thời lập tức kết hôn cùng Chiêm Hành, triệt để nắm chặt Chiêm Hành, thuận tiện đùa giỡn với Chiêm Tri Hành.

Kết cục cuối cùng, Giản An An thành công phá hỏng Chiêm Tri Hành, dùng kế để Chiêm Tri Hành vào tù, tập đoàn Chiêm thị đối mặt với phá sản, Chiêm Hành tiếp nhận tập đoàn Chiêm thị.

Giản An An làm cho giới giải trí phong sát 'Đường Cận', trong nhà phá sản, từ danh môn quý nữ, một người có tiếng và thế lực, ngã xuống bãi rác.

Nội dung "Để tôi yêu anh" đại khái chính là như vậy, viết về nữ chính Giản An An tái sinh, trả mối thù của kiếp trước.

Toàn bộ quyển sách vừa thối vừa dài, sau khi Đường Cận đại khái hồi tưởng một lượt, vẫn cảm thấy nổ tung tam quan(*).

(*)Tam quan [三观] thường dùng để nói về cách mà một người nhìn, đánh giá về các sự vật, sự việc trong thế giới.

Cô nghiêm túc nghi ngờ rằng tam quan của tác giả viết quyển này là cực kỳ không thoả đáng.

Dựa vào cái gì mà để Giản An An sống lại? Cô cảm thấy muốn trọng sinh thì phải để Chiêm Hành trọng sinh mới thích hợp nhất chứ?

Giản An An lấy danh nghĩa theo đuổi tình yêu ngoại tình với chú út của mình? Làm kẻ thứ ba? Làm liên lụy đến đôi chân vừa bình phục của Chiêm Hành? Làm cho cả nhà 'Đường Cận' nhà tan cửa nát nhà?

Cũng bởi vì cô ta cảm thấy bản thân uất ức? Bản thân mệnh khổ? Cảm thấy Chiêm Tri Hành phụ bạc cô ta, 'Đường Cận' hại cô ta?

Rõ ràng tất cả đều là do cô tự làm tự chịu mới phải?

Tuy rằng 'Đường Cận' đẩy cô ta một cái, làm cô ta sảy thai, chuyện này quả thật quá mức cực đoan.

Nhưng nếu thật sự truy cứu, chuyện này cũng phải có nguyên nhân chứ? 'Đường Cận' trong sách nói không đúng sao? Giản An An không phải là kẻ thứ ba à? Còn là kẻ thứ ba đã có chồng.

Ai bảo Giản An An nhân lúc 'Đường Cận' người ta không ở bên lên giường với Chiêm Tri Hành?

Tuy rằng bên trong cũng có nguyên nhân của tên cặn bã Chiêm Tri Hành.

Nhưng! Toàn truyện vô tội nhất chính là nam chính Chiêm Hành người ta, đúng chứ?

Kiếp trước bị Giản An An ôm mục đích tiếp cận, bị bộ dạng ngụy trang của Giản An An lừa gạt xoay vòng vòng, cuối cùng yêu Giản An An, sau đó bị cắm sừng! Thương tâm lại tổn thương thân thể, thật sự là quá thảm!!!

Dựa vào cái gì Giản An An giày vò Chiêm Hành người ta cả đời, còn có thể có cơ hội sống lại tiếp tục giày vò cuộc đời này của người ta?

Cũng bởi vì cô ta cảm thấy Chiêm Hành người ta tốt, cho nên người ta phải dừng ở đó chờ, để cô ăn hiếp sao?

Chiêm Hành cũng thật sự xui xẻo, bị Giản An An gây họa cả đời không nói, còn bị gây họa cả đời thêm lần nữa.

Đường Cận càng nghĩ càng cảm thấy tức giận trong lòng, muốn coi Giản An An như xác sống mà xé!

Sở dĩ cô lúc ấy kiên trì xem xong bộ "Để tôi yêu anh", không phải vì nữ phụ 'Đường Cận' cùng tên với cô, mà là vì Chiêm Hành.

Cô thích Chiêm Hành.

Đúng vậy, cô chính là thích Chiêm Hành người trong sách lúc đó.

Cô đọc đi đọc lại những phần liên quan về Chiêm Hành, đó là niềm an ủi và nhịp tim duy nhất của cô trong bóng tối của mạt thế.

Cô thương tiếc anh.

Hiện tại cô đã xuyên vào sách, xuyên thành nữ phụ 'Đường Cận' trong quyển này, xuyên vào lúc nữ chính Giản An An đời này vừa mới sống lại, tất cả còn chưa bắt đầu, như vậy, cô có thể ôm Chiêm Hành đi chứ?

Trái tim Đường Cận đập thình thịch.

Cô không nghĩ tới, lại có một ngày có thể xuyên vào trong sách, có thể tới gần nhân vật chính mình thích!

Đường Cận nghĩ đến liền quay đầu nhìn về phía hàng cuối cùng của lớp học.

Cô nhớ rõ trong sách viết, Chiêm Hành ngồi ở hàng cuối cùng của lớp học gần cửa sau. Bởi vì anh ngồi xe lăn không thuận tiện khi ra vào lớp học.

Đường Cận nhìn thấy, cửa sau hàng cuối cùng có một nam sinh ngồi yên lặng.

Nam sinh đó trên người mặc đồng phục màu đen trắng thống nhất của trường, ánh mặt trời chiếu lên người anh, có một tầng vầng sáng màu vàng.

Người nam sinh rất đẹp trai, đôi mắt hẹp dài, sống mũi cao, đôi môi mỏng, làn da quá trắng nõn, có sự tuấn mỹ của người bị bệnh.

Chỉ là đôi mắt hẹp dài đó quá mức đạm mạc, quanh người cũng bao phủ trong một loại khí chất u buồn lạnh như băng, làm cho người ta không dám tới gần, chỉ thiếu bên cạnh dựng một tấm bảng đề người lạ đừng đến gần.

Đường Cận nhìn đến trái tim đập thình thịch, anh chính là Chiêm Hành.

Đường Cận ngơ ngác nhìn, bộ dạng Chiêm Hành hoàn toàn phù hợp với suy nghĩ trong lòng cô!

Chân thật không thể tin nổi!

Đường Cận vội vàng quay đầu lại, hít sâu một hơi, bình phục nhịp tim mình.

Kiếp trước cô chưa một lần được yêu, chỉ gặm sách và  học đánh nhau với mẹ.

Sau đó mạt thế đến, chính là giết xác sống tìm kiếm nguồn tài nguyên, sau đó vẫn là đọc sách.

Kiếp trước cô là học bá có chỉ số IQ cao, trực tiếp nhảy lên lớp thiếu niên, sau đó được cử đi học, mười tám tuổi đã học tiến sĩ.

Lúc trước cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ tới vấn đề yêu đương, cũng cảm thấy cả đời này cô sẽ không có người mình thích, không ngờ tới sau này cô lại thích một người trong sách.

Mỗi lần khi xem cốt truyện của Chiêm Hành và Giản An An, cô hận không thể xóa hết cốt truyện về Giản An An!

Khi xem đến đoạn Giản An An phản bội Chiêm Hành ngoại tình với Chiêm Tri Hành trong sách, hận không thể tay không xé đôi cẩu nam nữ đó!

Đường Cận nghĩ lại quay đầu nhìn một chút, muốn nhìn xem tên cặn bã Chiêm Tri Hành kia trông như thế nào.

Chiêm Tri Hành cũng ngồi ở hàng cuối cùng, anh ta ngồi hàng cuối cùng tuyệt đối không phải bởi vì chân anh ta cũng có vấn đề bất tiện, mà vì thể hiện ta đây.

Đường Cận nhìn thấy Chiêm Tri Hành ở vị trí trung gian của hàng cuối cùng.

Bỏ qua tất cả vấn đề không nói, bộ dạng của Chiêm Tri Hành quả thật rất đẹp trai, bằng không cũng không thể là nam hoa khôi trường học.

Chủ yếu là đôi mắt của anh ta vô cùng đẹp, luôn làm cho người ta có một loại ảo giác thâm tình chân thành, bằng không cũng không thể mê hoặc nhiều nữ sinh như vậy, mê hoặc được nữ chính Giản An An và nữ phụ 'Đường Cận' đại tiểu thư nhà giàu này.

Chẳng qua so sánh anh ta với Chiêm Hành vẫn kém một chút. Chỉ là Chiêm Hành trầm mặc ít nói, khí chất đạm mạc, ánh mắt nhìn có vẻ lãnh đạm bạc bẽo, làm cho người ta có cảm giác không dễ giao tiếp, cho nên mọi người thường bởi vì cảm giác này không dám nhìn, đến gần anh, cho nên thường hay xem nhẹ giá trị nhan sắc cao của Chiêm Hành.

Lúc Đường Cận quay đầu lại quan sát Chiêm Tri Hành, vừa vặn Chiêm Tri Hành ngẩng đầu đối mắt với Đường Cận, hướng về phía Đường Cận nhếch môi cười, đôi mắt tràn đầy thâm tình.

Có lẽ đổi lại là bất kỳ nữ sinh nào nhìn thấy nụ cười cùng tình ý trong mắt Chiêm Tri Hành đều sẽ bị mê hoặc thần hồn điên đảo?

Chẳng qua nội tâm Đường Cận không chút gợn sóng, thậm chí còn muốn giơ ngón tay thối(*) với Chiêm Tri Hành.

(*)Ngón tay thối [国际友好手势] : Tại các quốc gia phương Tây, việc giơ ra ngón giữa với bàn tay chụm lại, bị coi là một cử chỉ mạ báng.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play