Thật ra, khi cô ra khỏi “Phương Đông” đã hơi tỉnh táo, nhưng tỉnh táo rồi càng không biết nên đối mặt thế nào, cho nên mới một mình ngồi ở chỗ này, ôm đầu gối, nghĩ đến gió lạnh thổi đến, tất cả phiền não đều đã chậm rãi tiêu tán. Chuyện cô và Hứa Diệc Dương vẫn chưa giải quyết, hơn nữa lời nới vừa rồi trong phòng uống rượu, trong khoảng thời gian ngắn cô như con bướm bị mắc trên mạng nhện, toàn thân đều bị trói buộc, không biết như thế nào mới có thể trốn thoát. Cho dù trong xe kín mít, cô vẫn lạnh run, từ “Phương Đông” đi ra, thân thể liền bắt đầu vừa lạnh vừa đau.
Giữa đường xe thay đổi phương hướng, cô hồn nhiên không có phát hiện.
Đến căn hộ của Lâm Tử Diễn, anh nâng đỡ cô từ trong xe đến sô pha trong phòng khách, bật đèn, mới nhìn rõ sắc mặt hồng hào của cô, nước mắt trên khóe mắt, trên người mang theo rất nhỏ mùi rượu.
Anh cúi xuống, nhìn cô thật lâu, xoay người đi phòng tắm, bật nước ấm, lấy khăn mặt, cẩn thận mang đến sô pha trước mặt cô.
Tay cầm khăn nóng giơ giữa không trung, thanh âm của anh dịu xuống: “Nhất Hạnh?”
Thấy cô không có dấu hiệu tỉnh lại, tay anh mới chậm chạp hướng xuống, xoa mặt cô bằng khăn mặt mềm mại.
Nhất Hạnh nửa mở mắt, trên mặt hơi nóng, trong mắt một mảnh mông lung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play