Nhìn đống con số trước mắt này, Diệp Sóc trong lòng vừa sợ vừa vui, liền trích ra một phần để dùng cho xây dựng cơ sở hạ tầng Đại Chu, trong đó chủ yếu nhất vẫn là đường xá, một phần khác chính là cấp cho quân đội.
Như hôm nay lương thực của Đại Chu cuối cùng cũng đầy đủ, tuy rằng không thể phổ biến toàn bộ, nhưng tốt xấu gì bọn họ cũng có thể huấn luyện ra một chiến đội đặc biệt như Tích Thành.
Chờ An Ninh đến một tuổi, trong thành Thượng Kinh đã đại biến bộ dáng.
Trước đây đường đá xanh tuy tốt, nhưng rốt cuộc không bằng đường xi măng, về phần đường đất bùn thì càng không cần phải nói.
Diệp Sóc cố ý chọn một ngày nắng tươi sáng, mang theo Diêu Chỉ và Định Ninh cùng ra khỏi hoàng thành, mà An Ninh tuổi còn nhỏ không dễ mang ra ngoài, vừa lúc huấn luyện ám vệ tạm thời kết thúc, Cận Võ Nhất cũng không có chuyện gì để làm, Diệp Sóc liền giao An Ninh cho hắn.
Không nhìn ánh mắt muốn sụp đổ của Võ Nhất, Diệp Sóc và Diêu Chỉ dẫn người cưỡi ngựa sau đó rời khỏi Thượng Kinh.
Về phần mẹ hắn, mẹ hắn mấy ngày trước mới ra đi một chuyến, Diệp Sóc hỏi, Ngụy thái hậu nói nàng không đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play