Sắc mặt nam nhân trẻ tuổi lập tức đỏ lên.

Tam Bảo bên cạnh nhìn mà toàn thân thư thái, chỉ cảm thấy như là mùa hè nóng bức được đổ một chậu nước đá, thoải mái từ trong ra ngoài.

Lại nhìn bóng dáng Lý Thần, chỉ cảm thấy võ cùng cảm kích, dưới tình cảnh như thế, Thái tử vẫn ra mặt cho mình.

Lúc này, Tô Chấn Huyên chắp tay mở miệng nói: "Thái tử điện hạ, mạt tướng dạy con không biết phái trái, xin thái tử điện hạ đừng trách, khuyển tử tuyệt đối không có ý bất kính, Bình Bắc, còn không mau quỳ xuống nhận sai?"

Tô Bình Bắc cắn răng, quỳ xuống trước mặt Lý Thần nói: "Tô Bình Bắc vô lễ với thái tử điện hạ, thật sự có tội, xin thái tử điện hạ trách phạt.”

Lý Thần không để ý tới Tô Bình Bắc, liếc nhìn Tô Chấn Huyên, vẻ lạnh lùng trên mặt trong nháy mắt tan thành mây khói, hắn cười nói: "Tô tướng quân quá khách khí, dù sao cũng chỉ là việc nhỏ, nhắc nhở là xong."

Tô Chấn Huyên cười nịnh nói: "Vâng, vâng, thái tử điện hạ khoan hồng độ lượng”

Hai người cười cười nói nói đi vào chính đường, Tô Chấn Huyên mời Lý Thần ngồi lên ghế trên, mà Lý Thần cũng không khách khí, sau khi ngồi xuống vị trí cao nhất, hẳn mở miệng nói với Tô Chấn Huyên: "Tô tướng quân, bổn cung ngưỡng mộ Quân Thần Di Phong đã lâu, nơi này chính là chỗ ở cũ của Quân Thần, bổn cung thân là vấn bối cũng không dám lỗ mãng, cho nên liền đi thẳng vào vấn đề.”

“Hy vọng ngươi nói chuyện với ta, chân thành hơn chút, bớt nói lòng vòng, giống như một màn ở cửa lúc trước, Quân Thần cả đời quang minh lỗi lạc, thăm dò người ta không phải là người có hàm dưỡng tốt, thật sự không thú vị."

Tô Chấn Huyên thật sự không ngờ Lý Thần nói chuyện trực tiếp như vậy, hắn có chút căm tức trừng mắt nhìn Tô Bình Bắc - kẻ có chủ ý xấu xa, sau đó cư nói với Lý Thần: “Thái tử điện hạ có thể thành thật với mạt tướng, quả thật là phúc của mạt tướng."

"Thái tử điện hạ có chuyện xin cứ nói thắng, mạt tướng tất nhiên biết gì nói nấy, nói hết mọi điều."

Lý Thần lấy từ trong lòng ra một ngọc bội sáng loáng, nhẹ nhàng đặt ở trên bàn trà, nói: "Hôm nay bản cung đến đây, là tuân theo mệnh lệnh của phụ hoàng, đến đây cưới con gái của tướng quân, Tô Cẩm Mạt làm Thái tử phi”

Lời này vừa nói ra, người Tô gia bùng nổ.

Đặc biệt là Tô Bình Bắc, hẳn trừng to mắt, mặt mũi tràn đầy không thể tin

Bởi vì cho đến tận bây giờ, không có bất kỳ tin tức nào nói Đại Hành hoàng đế đang hôn mê hạ lệnh hôn phối cho thái tử và Tô Cẩm Mạt.

"Trước tin tức bất thình lĩnh này, người Tô gia ngoài khiếp sợ, thì đa phần là phản đối.

Mà Tô Chấn Huyên nhìn chằm chằm vào ngọc bội mà Lý Thần đặt xuống, gương mặt đăm chiêu như chìm vào dòng hồi ức nào đó, tràn đầy hoài niệm.

“Thái tử điện hạ, mạt tướng có thể lấy ngọc bội này ra nhìn một chút không?" Tô Chấn Huyên hỏi.

Lý Thần gật đầu nói: "Không sao."

Tô Chấn Huyên vươn tay ra, nhẹ nhàng cầm miếng ngọc bội lên.

Người Tô gia phát hiện, từ sau khi lão gia tử qua đời, Tô gia, thậm chí toàn bộ trụ cột của phủ tướng quân, cho dù là Tô Chấn Huyên năm đó bị hoàng đế thịnh nộ giáng tội, suýt chút nữa mất đầu cũng không hề biến sắc, lúc này bàn tay của hẳn vậy mà đang run nhè nhẹ.

Tô Chấn Huyên khẽ nằm chặt miếng ngọc bội này, rồi hít sâu một hơi, ánh mắt sáng quắc nhìn Lý Thần, nói: 'Nếu như có thế gả cho Thái tử làm Thái tử phi, đó chính là phúc khí của Cẩm Mạt, việc này mạt tướng sẽ đồng ý”

Lời này, khiến cho người Tô gia vẫn luôn nghẹn một hơi triệt để bùng nổ.

Cho dù là Lý Thần cũng đang ở đây, mấy người Tô gia cũng lộ ra vẻ khó hiểu và hoang mang, châu đầu ghé tai, ánh mắt nhao nhao nhìn Tô Chấn Huyên.

Tô Chấn Huyên dường như không thấy sự khó hiểu của người nhà mình, hẳn hỏi thẳng một câu khiến cho Tô gia tái xanh mặt: "Thái tử điện hạ, ngày nào tổ chức đại hôn?"

Nhìn bộ dạng kia, giống như không thể chờ đợi được mà muốn gả Cẩm Mạt cho Lý Thần vậy.

Đừng nói người Tô gia không nghĩ ra nguyên do, lần này ngay cả Lý Thần cũng có chút kinh ngạc.

Ngọc bội của phụ hoàng mình rốt cuộc có ma lực gì? Hoặc là nói năm đó Đại Hành Hoàng Đế và Tô Chấn Huyên có ước định gì mà Tô Chấn Huyên lại làm vậy?

Đè xuống sự khiếp sợ nơi nội tâm, Lý Thần nói: "Nếu là bổn cung cưới Thái tử phi, tự nhiên tuân theo lễ chế, cầm tiết, chế sách, nạp thải, vấn danh, nạp cát, nạp chinh, cáo kỳ, đều như hậu lễ thiếu một thứ cũng không được, nhưng hôm nay phụ hoàng bệnh nặng, bổn cung sẽ tuân theo lễ khác mời hoàng hậu cùng với tông thân trưởng bối của Tông Nhân phủ hoàng tộc. đến chủ trị”

Tô Chấn Huyên dường như cũng không quan tâm đến những thứ này, hẳn nhìn chằm chằm vào miếng ngọc bội trong tay, gật đầu nói: "Cũng không phải là không thích hợp, hết thảy mọi việc cứ theo lễ tiết mà sắp xếp là được"

Nói xong, Tô Chấn Huyên trả ngọc bội trong tay cho Lý Thần, nói: "Gia nữ đang ở bên ngoài tham gia hội thơ, mạt tướng có thể gọi gia nữ về, thái tử gặp mặt tiểu nữ, ngọc bội này có thể làm vật đính ước”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play