Lão mẫu thân ánh mắt sáng lên.
Triệu thị lang phân phó phu nhân: “Ngày mai nàng đi đặt trước…”
Lão thái thái ngắt lời hắn: “Cái gì ngày mai? Sinh nhật của ta cũng không thể thay đổi, vạn nhất bị người khác giành ngày thì sao?”
Phu nhân: “Ai, được.”
Triệu thị lang: “...”
Lão thái thái: “Người đâu, đổi một bàn đồ ăn, đem thịt dê hầm cùng canh đầu cá lão gia thích ăn lên.”
Triệu thị lang: “...”
Nhà Binh bộ thị lang.
Lão phụ thân nằm ở trên giường,“Ai nha, ta sắp sống không nổi rồi, sợ là phải mang theo tiếc nuối đi gặp tổ tông.”
Binh bộ thị lang gãi đầu.
Phu nhân nhìn ra ngoài, thấy một người hầu mang theo nụ cười chạy vào, bà lập tức đứng lên hỏi: “Thế nào? Đặt được chưa?”
Người hầu vẻ mặt mang theo tươi cười…
“Lão thái gia, lão gia, phu nhân, người bên Phúc Lộc Trang ra vào tấp nập, tất cả đều là người đi đặt tiệc, may mắn chúng ta đi trước, đã đặt được ngày vào đúng sinh thần của lão thái gia.”
“Mỗi bàn mười lượng tiêu chuẩn, pháo hoa ba rương, thế tử tặng một rương, tổng cộng bốn rương! Bởi vì ngày của chúng ta khá gần, quản sự Phúc Lộc Trang đề nghị chúng ta đặt thêm mấy bàn, ngày đó chỉ sợ sẽ có rất nhiều khách nhân có mặt, nô tỳ đã giao ngân lượng, đây là bằng chứng đã đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang.”
Lão thái gia trực tiếp từ trên giường nhảy dựng lên, vẻ mặt vui mừng: “Ha ha ha, thật tốt quá! Người đâu, chuẩn bị xe, ta muốn đi ra ngoài tự mình mời các lão bằng hữu!”
Binh bộ thị lang: “... Cha, người vừa rồi còn bệnh.”
Lão thái gia cũng không quay đầu lại: “Ta hiện tại khỏe rồi.”
Phủ Trương thừa tướng.
Trương thừa tướng rất mất hứng, rất rất mất hứng.
Lão đương nhiên nghe được các lời bàn tán bên ngoài, cũng thấy được vô số xe ngựa mang theo ngân lượng tranh nhau chạy tới Phúc Lộc Trang rầm rộ đặt tiệc.
Vốn đã ồn ào huyên náo, nhưng ai nấy còn chưa quyết định có nên làm người đầu tiên hay không.
Kim khẩu ngọc ngôn của hoàng thượng trong nháy mắt đánh tan chút chần chờ của bọn họ.
Hiện tại tất cả mọi người đều đi đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang, các quan to quý nhân khác tự nhiên cũng muốn đuổi theo, sợ chính mình chần chờ sẽ bỏ lỡ ngày tốt.
Hơn nữa đầu năm nay cũng tuyệt đối có xu hướng “thịnh hành”,“thịnh hành” cái gì, những người đó sẽ điên cuồng mua cái đó.
Hiện tại thịnh hành Phúc Lộc Trang, ai nguyện ý để cho mình làm người bị vứt bỏ?
Chỉ là…
Trương Trường Tri: “Con cũng không rõ, tại sao mới một ngày mà toàn bộ kinh thành đã ồn ào huyên náo?”
Trương Trường Hành lắc đầu, cũng là vẻ mặt không hiểu.
Phúc Lộc Trang quả thật không tệ, pháo hoa cũng quả thực lợi hại, nhưng đêm qua chỉ có quan to quý nhân nhìn thấy, tin tức muốn lưu thông đến phố phường cũng cần chút thời gian.
Sao mới có ngày hôm sau mà đã náo nhiệt như vậy?
Bọn họ đối với lực lượng thủy quân hoàn toàn không biết gì.
Trương thừa tướng đen mặt nhìn về phía Trương Trường Hành, rốt cục mở miệng: “Ta bảo con làm việc gì? Đây là chuyện tốt mà con làm?”
Rõ ràng lão bảo Trương Trường Hành đi hỏi thăm tin tức, kịp thời ngăn cản quyền quý trong kinh thành.
Tại sao không có chút tác dụng nào, lại còn một ngày đã huyên náo ầm ĩ?
Trương Trường Hành trong nháy mắt mặt trắng bệch, hắn nhìn về phía Trương Trường Ngôn: “Việc này lão tam biết, lão tam nói giao cho đệ ấy đi làm…”
Chết đạo hữu không chết bần đạo.
Trương Trường Hành quyết đoán ném nồi cho tam đệ.