Hắn vẫn phải tìm hiểu.
“Tuân lệnh.”...
Sáng sớm ngày hôm sau.
Dung Vĩ dậy sớm, đứng ngồi không yên.
Ông quay đầu hỏi Tạ Hồng: “Thế tử rời giường chưa?”
Tạ Hồng lắc đầu.
Dung Vĩ gấp đến độ đứng lên đi lòng vòng: “Sao nó không vội chút nào nhỉ? Biện pháp kia của nó thật sự có hiệu quả sao?”
Tạ Hồng cũng vẻ mặt lo lắng.
Bọn họ đợi chừng một canh giờ, Dung Chiêu rốt cục chậm rãi đi tới tiền viện.
Nha hoàn đưa lên một phần điểm tâm, Dung Chiêu chậm rãi ăn.
Dung Vĩ nhịn không được nói: “Con thật sự không lo lắng không có người đến Phúc Lộc Trang đặt tiệc sao?”
Dung Chiêu nuốt thức ăn trong miệng, vẻ mặt bình tĩnh: “Không lo lắng.”
Cô uống một ngụm nước, tiếp tục nói: “Bởi vì không thể không có người tới đặt tiệc, hôm nay Phúc Lộc Trang sẽ rất bận rộn.”
Dung Vĩ: “...”
Con thật đúng là quá tự tin.
Ông cười trào phúng: “Nếu không có người, ta xem con khóc như thế nào, con lừa Trương Tam không cần trả hai vạn lượng, nhưng tứ đại thân vương vẫn còn tám vạn lượng!”
Tuy rằng ông trào phúng, nhưng trong lòng lại không khỏi đắc ý.
Nữ nhi này của ông tuy rằng không đáng tin cậy, hay làm cho người ta sốt ruột, nhưng con trai thứ ba của lão đối thủ Trương thừa tướng hiển nhiên càng ngu xuẩn hơn.
Nghĩ tới đây, ánh mắt ông nhìn Dung Chiêu nhu hòa hơn, thái độ cũng mềm mỏng.
Dung Vĩ quay đầu phân phó: “Đi hỏi thăm tình huống bên ngoài thế nào.”
Tạ Hồng: “Vâng.”...
Tối hôm qua mới ăn yến tiệc, lại có pháo hoa thần kỳ xuất hiện, quyền quý trong kinh đang chần chờ, cũng đều đang quan sát, không nghĩ tới lúc này mới ngày thứ hai mà tin tức bên ngoài đã ồn ào huyên náo, toàn bộ kinh thành đều náo nhiệt.
“Giờ Hợi đêm qua rốt cuộc là thứ gì?”
“Cái này ngươi cũng không biết sao, cái kia gọi là pháo hoa, là An Khánh Vương thế tử chế tạo ra vì ăn mừng An Khánh Vương thân thể khỏe mạnh, nghe nói đêm qua…”
“Thật sự có thể ở nhà người khác tổ chức yến tiệc sao? Sẽ có người đi à?”
“Đương nhiên rồi! Rượu ngon mỹ thực như vậy, khách chủ đều rất tận hưởng, cả đời chỉ có một lần tiệc cưới, đương nhiên phải làm tốt khiến cho người ta nhớ mãi không quên, ai không muốn đêm đại hôn bên ngoài pháo hoa nở rộ, ngụ ý huy hoàng rực rỡ chứ?”...
Nhà Quách thị lang.
Quách thị lang phu nhân: “Bên ngoài thật sự nói như vậy?”
Hạ nhân: “Vâng, bên ngoài đều đem Phúc Lộc Trang cùng pháo hoa thổi lên trời.”
Quách thị lang tiểu thư đỏ mặt: “Nếu tân hôn của ta có thể bắn mấy thùng pháo hoa… coi như viên mãn.”
Phu nhân hờn trách: “Con đừng đi ra ngoài nói bậy, ngày thành hôn của con và Bàng công tử sắp tới, Bàng gia muốn bày tiệc như thế nào là chuyện của Bàng gia, chúng ta đừng nhiều lời.”
Tiểu thư cúi đầu, thất vọng gật gật. ...
Trà lâu tửu quán vẫn rôm rả tiếng nghị luận như trước…
“Nghe nói Phúc Lộc Trang không chỉ tổ chức tiệc cước mà còn tổ chức tiệc mừng thọ.”
“Tiệc mừng thọ cũng phải vất vả đi nơi khác bày tiệc sao?”
“Tại sao lại không thể? An Khánh Vương thế tử có thể vì chúc mừng phụ thân khỏe mạnh mà mở tiệc lớn, những quan to quý nhân khác làm sao không thể vì phụ mẫu trong nhà tổ chức ở Phúc Lộc Trang được, để trưởng bối cao hứng không phải điều nên làm sao?”...
Nhà Triệu ngự sử.
Phu nhân: “Đại nhân, bên ngoài đều nói người cam lòng tổ chức thọ yến cho phụ mẫu ở Phúc Lộc Trang nhất định là hiếu tử, đại thọ năm nay của mẫu thân có cần đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang hay không?”
Triệu ngự sử trách móc: “Phúc Lộc Trang kia không tệ, nhưng thật sự quá xa hoa lãng phí, thế gia thanh lưu chúng ta quyết không thể có loại phong cách xa hoa lãng phí này! Đừng nhắc tới nữa.”
Phu nhân không nói nữa.
Đến trưa.
Triệu ngự sử: “Sao hôm nay chỉ có cháo cải trắng? Thịt đâu?”
Hắn nhìn về phía phu nhân, ánh mắt không vui.
Hắn không thịt không vui, việc này toàn phủ đều biết, cháo xanh cải trắng căn bản ăn không vô.