Bùi Thừa Quyết ở phía dưới đổ hoa lụa, ngữ khí bất đắc dĩ: “Không điên không được, ngươi xem số lượng hoa lụa này, bọn họ đều lo lắng quần áo mình thích bị tiêu hủy, ai cũng ném rất nhiều hoa lụa, nếu chúng ta không xuất lực, chẳng lẽ trơ mắt nhìn quần áo mình thích bị tiêu hủy sao?”
Trương Nhị nặng nề gật đầu: “Đúng đó!”
Nếu y phục hắn thích bị hủy, hắn nửa đêm có thể tức giận đến mức ngồi dậy mắng to.
Đáng tiếc hắn không có tiền, chỉ có thể ở bên tai Bùi Thừa Quyết không ngừng cằn nhằn: “Ngươi mua thêm hoa lụa đi, ngươi xem những người đó rất có tiền, hơn nữa những nữ tử kia nhìn thấy quần áo nữ tử liền điên cuồng ném hoa lụa, chúng ta không thể so sánh.”
Trương Trường Ngôn: “...”
Bùi Quan Sơn nhìn Dung Chiêu, tức giận nói: “Ngươi xem chuyện tốt ngươi làm.”
Dung Chiêu thản nhiên, không hề chột dạ: “Chuyện này sao có thể trách ta? Còn không phải do chư vị đều quá nhiệt tình sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT