Nói hắn không phải người tốt, nói hắn đã làm một ít chuyện không tốt…
Điều này bảo hắn làm sao nói ra miệng?
Trần Ngự Sử lúc này liền đỏ bừng mặt, há miệng nửa ngày nói không ra một chữ.
Thấy hắn “không trả lời được”, nụ cười của Dung Chiêu dần trở thành trào phúng: “Trần đại nhân, ngươi thế này là không nói lý rồi, ngươi nói bách tính chỉ trích ngươi, nhưng lại không nói được bọn họ đã nói cái gì? Chẳng lẽ là ngươi muốn đổ oan cho ta?”
Vẻ mặt cô biến thành đáng thương, khẽ nhíu mày, khuôn mặt ủy khuất vì bị oan uổng.
Nhìn mà khiến người ta chua xót.
“Hồ ngôn loạn ngữ!” Trần Ngự Sử bị chọc giận đến mức ngón tay run rẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT