Bùi Ngọc trực tiếp cười ra tiếng, vẻ mặt trào phúng: “Ngươi cho rằng phụ hoàng rất rảnh rỗi, nguyện ý cùng ngươi làm việc này sao?” 
Dung Chiêu ngẩng đầu nhìn hắn, vẻ mặt bình tĩnh: “Nếu hợp tác với Hoàng thượng, vậy sẽ là sách lược khác, nội dung báo chí sẽ thay đổi, có thể đưa càng nhiều tin quốc sự, đồng thời tuyên dương Hoàng thượng cần chính, tiền đầu tư vào tòa soạn báo do ta toàn quyền phụ trách.” 
Vẻ mặt ba người rùng mình.
Nếu như vậy, tờ báo này sẽ trở thành công cụ ca công tụng đức, Hoàng đế chưa chắc đã cự tuyệt.
Huống hồ Dung Chiêu đã nói, hắn bỏ ra tất cả tiền, không tốn công không tốn sức còn có mỹ danh, loại chuyện tốt này Hoàng thượng sẽ cự tuyệt sao?
Cùng lắm thì phát hiện có cái gì không đúng, lập tức đóng cửa tòa soạn.
Khóe miệng Bùi Tranh giật giật, thanh âm khàn khàn: “Lá gan của ngươi thật không nhỏ.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play