Vô Danh chống đỡ thân thể ngồi dậy, thanh âm khàn khàn: “Vết thương của ngươi sao rồi? Đưa ta xem.” 
Dung Chiêu lắc đầu: “Không sao, vết thương của ngươi cũng rất nghiêm trọng.” 
Dừng một chút, cô nói: “Chúng ta ở chỗ này chờ một chút, xem trạm dịch có người đến hay không, Tạ thúc chắc có thể gọi được người tới.” 
Vết thương của bọn họ rất nghiêm trọng, ngựa lại chạy mất, hiện tại chỉ có thể ở tại chỗ chờ cứu viện.
Vô Danh hiểu, gật đầu.
Nhưng hắn vẫn không yên tâm, hắn vươn tay về phía Dung Chiêu, lúc này trong rừng cây rất tối, chỉ có ánh trăng mơ hồ miễn cưỡng có thể thấy rõ bóng người.
Vô Danh kéo Dung Chiêu lại gần, hắn chỉ ngửi thấy mùi máu tươi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play