Trương Trường Ngôn ngậm bánh ngô, giọng nói mơ hồ: “Cái này rất tốt, có thể tiết kiệm được tiền cơm, cũng có thể ăn no.”
Trương Trường Hành: “...”
Trương Trường Ngôn: “Nhị ca cầm đi, lót bụng trước, buổi tối chúng ta ở nhà ăn nhiều một chút.”
Trương Trường Hành thở dài: “Ta rốt cuộc đã biết vì sao lúc trước đệ nghe nhắc ăn cơm lại giống như quỷ đói đầu thai rồi.”
Nói xong, hắn nhận lấy bánh ngô, cắn một miếng, trên mặt lộ ra biểu tình ghét bỏ, ném bánh ngô lên bàn trà,“Khó ăn, không muốn ăn.”
Trương Nhị còn chưa chịu qua loại khổ này, thật sự là chịu không nổi.
Lại nhìn Trương Tam, lúc này một cái bánh ngô cũng gặm rất nghiêm túc, một ngụm nuốt xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT