Đi lên núi thì cam chịu là phải mặc quần áo rách rưới nhất, chỉ cần kín mít, rách cỡ nào cũng được, cũng không thể mặc quần áo tốt.
Quần áo rách của Chu Trình Ninh, Từ Hương Quyên đều vá lại cho, kéo một lần xác định sẽ không dễ rách, "Cũng chẳng trông cậy vào có thể hái được bao nhiêu, cho anh mang cái sọt tre nhỏ, chú ý an toàn, lúc nên về thì về sớm một chút, đừng có ở trên núi quá lâu."
Chu Trình Ninh: "Anh biết rồi."
Ăn cơm trưa xong, Từ Hương Quyên dẫn Qua Qua với cả Chu Trình Ninh đi nhà ba mẹ.
Từ Hương Quyên không yên tâm nói, "Ba, mọi người lên núi cẩn thận một chút, trên núi còn ướt, coi chừng trượt chân."
Núi của hiện tại không có xây thềm đá, đều là dẫm ra đường bùn đất, sau khi trời mưa có thể không trơn sao?
Từ Căn Sinh: "Biết rồi, đường núi ba con đi qua còn nhiều hơn gạo con ăn đó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play