"Con rể, các... các con cứ ngồi đi."
Lưu Mai liếc nhìn hộp rượu Mao Đài, hai bao thuốc Đại Tiền Môn, hai hộp điểm tâm cao cấp và xâu thịt ba chỉ mà Quý Trường Duật và mẹ anh mang đến, lòng càng thêm bối rối. Đây cũng là tâm lý của người dân khi gặp quan chức.
Quý Trường Duật bước vào nhà, ánh mắt vẫn đặt trên Hứa Dao. Nghe giọng nói dè dặt của Lưu Mai, anh mỉm cười:
“Mẹ, mẹ khách sáo quá rồi. Con ngồi cạnh Dao Dao là được rồi.”
Anh nhận thấy trong nhà ghế không nhiều, liền nhường ghế cho Lưu Mai và ngồi cùng Hứa Dao bên mép giường tre. Dáng ngồi thẳng tắp, lưng vững chãi như một thanh kiếm sắc bén, toát ra khí thế lạnh lùng khiến người khác không khỏi nể sợ.
Vốn dĩ Hứa Cương đã thấy anh cao lớn, khí chất mạnh mẽ, nhưng khi tiếp xúc gần, cảm giác ấy càng trở nên rõ ràng. Tuy nhiên, so với Lưu Mai, ông vẫn giữ được bình tĩnh, ít nhất là vẻ mặt không lộ ra chút hoang mang nào.
Quý Trường Duật cũng có chút bất lực, thật ra anh không phải người nghiêm túc cứng nhắc như thế, đã cố gắng tỏ ra thân thiện nhưng mẹ vợ vẫn giữ khoảng cách tôn kính với anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play