Cậu siết chặt nắm tay, nghiêm túc đáp: "Con đang cầm bát uống nước mì, thì bánh quẩy đột nhiên bay đến rơi thẳng vào bát."
Cậu cảm thấy rất bực mình.
Bát mì ngon lành bị phá hỏng chẳng còn ăn được nữa. Trước đây, dù mì có rơi xuống bùn đất, cậu cũng vẫn ăn mà chẳng hề nao núng. Nhưng bây giờ, mẹ đã dặn rằng không được, bẩn lắm, có vi khuẩn, ăn đồ không sạch sẽ sẽ làm bụng có giun, nên cậu không dám ăn bậy bạ nữa.
"Ha? Mày nói giống như trên trời rớt bánh xuống ấy nhỉ, còn rớt trúng bát cơ đấy, sao không rớt vào bát người khác?" Người phụ nữ cười nhạo, mặt mày vặn vẹo đầy khinh bỉ.
"Vậy thì phải hỏi con gái cô rồi," Hứa Dao bình thản nói, kéo cô bé đang đứng trong đám đông, ánh mắt lấm lét và run rẩy, ra trước mặt mọi người. "Cháu nói đi, bánh quẩy mà mẹ cháu để trong túi là thế nào đây?"
"Cháu... cháu... cháu không biết..." Cô bé như bị doạ đến ngẩn người, chỉ muốn thoát khỏi nơi này, chẳng thèm để ý đến mẹ mình nữa.
"Không biết à?" Hứa Dao nắm lấy cổ tay cô bé, lật ngửa bàn tay ra trước mặt mọi người, "Thế thì dầu mỡ đầy tay này là từ đâu ra?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT