Lưu Mai ngẩn người.
 Bà nghĩ tới việc ở nhờ chuồng bò trong thôn hoặc chen chúc ở khu của thanh niên trí thức. Dĩ nhiên, ở nhờ thì không thể ở miễn phí, bà sẽ phải chia bớt lương thực và giúp họ làm việc nhà.
 Cũng có thể ở trong gian nhà chính cũ kỹ của Hứa Dao và dựng tạm một chiếc giường, nhưng với tính cách ương bướng mắt nhìn mũi mũi nhìn trời của con gái mình, có lẽ chỉ sau vài hôm, cô sẽ bắt đầu nhìn họ với thái độ khó chịu. 
Nghĩ tới nghĩ lui, ở chuồng bò có lẽ vẫn tốt hơn. Dù nơi đó có mùi hôi thối, ít nhất bà còn giữ lại được chút lương thực.
 Nhưng Lưu Mai chưa từng nghĩ đến và không thể ngờ rằng Hứa Dao lại định chuyển lên huyện . Bà lưỡng lự, lưng đeo túi đồ nhỏ, ngập ngừng nói: 
“Cha con lúc chưa gặp chuyện còn không cho chúng ta lên ở, giờ ông ấy xảy ra chuyện rồi, chủ nhà liệu có chịu cho chúng ta ở không…”
 Hứa Dao cười khẽ: “Cha đã ký hợp đồng thuê nhà với chủ nhà, đúng không? Nếu hợp đồng vẫn còn hiệu lực, thì chủ nhà hoặc phải trả lại tiền, hoặc tiếp tục cho chúng ta thuê.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play