Thời buổi này ban đêm cũng chẳng có hoạt động giải trí gì, ngủ sớm quá thì cũng không ngủ được. Hứa Dao nghĩ rằng cuộc sống của Hứa Gia An quá đơn điệu, không có đồ chơi, cũng không có bạn bè chơi cùng.
Cứ tiếp tục như vậy, trẻ con rất dễ trở nên cô độc.
Khi Hứa Dao còn nhỏ, dù không thường xuyên gặp cha mẹ, nhưng mỗi khi cha mẹ về nhà, họ luôn mang về cho cô và chị gái nhiều quần áo đẹp và đồ chơi.
Đồ chơi tạm thời chưa có điều kiện để mua, Hứa Dao nghĩ ngợi một lúc, rồi dùng cành cây vẽ một ô “cờ caro” trên đất ở sân sau. Sau khi vẽ xong, cô gọi Hứa Gia An lại.
"Đây là gì?"
Hứa Gia An ngồi xổm xuống cạnh Hứa Dao. Hứa Dao vỗ nhẹ vai Hứa Gia An,
"Cờ caro, mẹ sẽ dạy con cách chơi. Con ngồi đối diện với mẹ đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT