Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát, Hứa Dao ngồi xe khách quay lại thị trấn.
 Cô không đi thẳng về nhà, mà đi dọc theo con đường đất sang thôn bên cạnh. Tối hôm qua trời đổ mưa to, hôm nay trời quang, đến chiều, mặt đường gần như đã khô ráo hẳn. 
Bởi vì danh tiếng của cô ở thôn Hạ Hà không tốt cho nên không gom được trứng gà trứng vịt, cô đổi chỗ khác là được đúng không?
 Sự thật chứng minh, cô quá ngây thơ rồi.
 Người ở đại đội khác vừa thấy mặt cô đã cảnh giác xua tay nói không có gì để bán, mà rõ ràng cô thấy nhà đó có trứng trong chuồng gà. Còn có một vài tên đàn ông đáng khinh thèm cô nhỏ dãi, muốn dùng mấy cái trứng gà để chui vào đống cỏ khô với cô.
 Đi hết một vòng, Hứa Dao miệng đắng lưỡi khô, lòng bàn chân còn bị ma sát đến mức nổi mụn nước, lại chỉ lấy được năm quả trứng gà. Cô chủ nhỏ ngồi trên tảng đá, tức muốn khóc.
 Đúng là tiền khó kiếm cớt khó ăn, tiểu thuyết và phim truyền hình về thời đại này thật giả dối! Lên núi là đào được vàng với đồ cổ, tùy tiện buôn bán trong chợ đêm cũng trở thành phú hộ dễ như trở bàn tay. Còn về phần làm công, cô không có mối quan hệ nào, thậm chí còn chẳng thấy được thông báo tuyển người của người khác. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play