Quý Trường Duật cười, đôi mắt lấp lánh ý cười, “Yên tâm, không có quỹ đen đâu. Đây là tiền mẹ cho. Bố anh hi sinh trong lúc làm thí nghiệm, bên trên cấp một khoản tiền trợ cấp, mẹ vẫn luôn giữ lại để làm sính lễ và của hồi môn cho bọn anh.”
Nghe xong, Hứa Dao bỗng cảm thấy số tiền này tiêu đi có chút áy náy. Vừa định nói sẽ dùng tiền riêng của hai vợ chồng, thì Quý Trường Duật đã cúi đầu chọn đồng hồ.
“Đừng nghĩ nhiều, vì lý tưởng, ông ấy tự nguyện hy sinh tất cả. Dù chết cũng đầy vinh quang.”
Những lời này khiến lòng cô rung động nhẹ.
Đồng hồ thời này nhìn rất đẹp, Hứa Dao chọn một chiếc thuộc dòng Omega De Ville với mặt số màu hồng.
Một chiếc đồng hồ giá hơn 400 tệ, nhìn thấy Quý Trường Duật rút ra một xấp tiền lớn đưa cho nhân viên bán hàng, Hứa Dao bỗng dưng cảm thấy xót xa và tiếc tiền.
Trước kia, khi mua sắm, cô chỉ cần quẹt thẻ. Số dư trong thẻ đối với cô chẳng khác gì một chuỗi ký tự, mua sắm không cần chớp mắt. Còn giờ, mỗi lần trả tiền đều là cảm giác rất "thật".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT