"Mẹ già rồi, uống sữa bột làm gì, để người ta cười cho. Để dành cho An An uống đi."
"Loại sữa bột này ai uống cũng được mà, An An đâu có thiếu đồ ăn thức uống, mẹ đừng từ chối nữa. Tối uống sữa còn giúp ngủ ngon hơn."
Không phải Hứa Dao keo kiệt, không muốn đưa mọi thứ cho Lưu Mai, mà là sợ Hứa Vệ Đông - kẻ "ăn cây táo, rào cây sung" - lại lấy đồ trong nhà để nịnh bợ Hứa Lan Hương. Thế thì khó chịu lắm, nên đa phần đồ đạc đều được Hứa Dao khóa lại trong phòng mình.
Trong lúc hai người nói đôi câu, bát canh của Hứa Gia An đã hết sạch. Thằng bé chớp chớp đôi mắt to, liếm môi rồi nhìn hai người, vẻ mặt đầy mong đợi:
"Con cũng muốn uống."
"Con quên những gì bố đã dặn về hậu quả của việc ăn quá nhiều rồi sao?" Hứa Dao nheo mắt nhìn.
Hứa Gia An lập tức tái mặt, cuống quýt xua tay:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT