Kể từ khi rời khỏi Vũ Thành, mỗi lần nửa đêm tỉnh giấc, ta đều vô thức nhìn đôi mắt cầu xin này thành một người khác.
Nếu kiếp trước ta có thể phát hiện ra, về bản chất hắn và Thẩm Khí không phải là một loại người thì cũng sẽ không đi đến bước cuối cùng như vậy.
Ta dùng sức đẩy mạnh, đẩy đầu hắn sang một bên, rồi khẽ nói:
“Ngươi, cũng, xứng sao?”
Đợi đến khi giá trị cuối cùng của Tạ Lan mất đi, ta sẽ trả lại gấp trăm lần kiếp trước.
Nợ nần, phải tính từng khoản một.
Ta quay người kéo rèm lều, định đuổi Tạ Lan đi, nhưng đột nhiên dừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT