14.
Khánh Nhi kéo ta bước đi, phía sau là một loạt tiếng khóc lóc cầu xin tha thứ.
Ta kể hết chuyện của Diệp Tu cho Khánh Nhi nghe, nàng vui vẻ vỗ tay cười lớn: “Chuyện này thật thú vị, sao ca ca lại không nói với con? Mẹ đừng lo, nuôi lớn ba huynh muội chúng con là để làm gì? Chuyện này cứ giao cho chúng con lo liệu.”
Khánh Nhi dẫn ta đi gặp Cung Thân Vương. Vương gia phong thái cao quý, dù khóe mắt đã có dấu vết thời gian, nhưng những đường nét trên mặt vẫn tuấn tú, khó trách ông phong lưu thành tính.
Ông tiếp đón ta rất niềm nở, tặng ta một danh sách lễ vật dài dằng dặc, nói rằng cảm tạ ta đã nuôi dưỡng Khánh Nhi tốt đến vậy.
“Thật đáng tiếc cho Tư Viễn, nó không có phúc phần như thế, giờ chẳng biết đang phiêu bạt nơi nào, phải chịu khổ sở ra sao.”
Nói đến đây, Cung Thân Vương đỏ mắt, ngay trước mặt ta mà nước mắt chực rơi xuống. Ta kinh ngạc nhìn ông, Khánh Nhi lập tức ho nhẹ bên cạnh, rồi lườm ta một cái, nhắc nhở ta không được tiết lộ bí mật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT