27.
Ta trở về nhà mà trên mặt vẫn còn cảm giác nóng bừng không hiểu từ đâu đến, chỉ ăn qua loa vài miếng cơm rồi về viện của mình. Lúc bắt lấy chiếc hương nang, hắn đã làm khẩu hình: “Tối đợi ta.”
Vì vậy, sau bữa tối, ta chẳng làm gì khác ngoài việc ở trong sân chờ hắn. Nhưng khi đã đợi đến giờ Tuất vẫn chưa thấy bóng dáng đâu, ta hóa mong chờ thành cơn giận, trực tiếp xông tới Bạc phủ.
Quản sự ở Bạc phủ nói rằng triều đình đã mở tiệc đón gió tại Phong Hoa Lâu, thế là ta lại khí thế hùng hổ đến đó. Điều ta không ngờ là người đầu tiên ta gặp ở Phong Hoa Lâu lại là Tạ Lâm An.
Lúc đó hắn đã uống quá chén, đang dựa vào thân cây trong sân mà nôn thốc nôn tháo. Ta khựng lại, phản ứng đầu tiên là…
Tạ Lâm An, một vị văn thần đến đón khách, đã uống đến mức này, vậy nhân vật chính của buổi tiệc – Bạc Nhung – chẳng lẽ còn uống nhiều hơn nữa?
Càng nghĩ càng tức, ta định bước vào phòng thì bị ai đó túm lấy cổ tay, hắn mắt đỏ hoe vì say mèm: “Tiết Ương… cuối cùng nàng cũng chịu đến rồi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT