09.
Ta rảnh rỗi, sai người lấy lụa đỏ ra, muốn may cho Thiền Thiền một cái yếm hổ.
Tay nghề thêu thùa của ta chỉ bình thường, may mà lại có thiên phú về hội họa. Hổ trấn ngũ độc, con hổ con đầu tròn vo, quanh thân bay lên một vòng mây lành, mây lành thường đi cùng rồng phượng, ta thấy không thích, lật đi lật lại, nghĩ đến đêm đó trong bóng tối thoáng thấy, ngọn lửa chói lọi. Thế là đổi thành con hổ nhỏ sinh ra từ lửa, lòng bỗng thấy mãn nguyện.
Tòa tiểu viện hẻo lánh này, lúc mới đến thấy chẳng khác nào ngục tù, giờ đây có Tống Kiều trò chuyện, cả ngày tắm nắng thêu thùa, nghĩ đến khi trời nóng có thể ngâm dưa hấu trong giếng, tháng ngày yên bình, trong lòng bất chợt nảy sinh mong đợi về ngày mai.
Nô tỳ câm phục vụ sinh hoạt cho ta là một bà lão, tóc đã bạc một nửa, người rất tốt, bà nấu ăn không như trong cung thường dùng đĩa nhỏ, trông tinh tế nhưng không bao giờ ăn no. Ta thấy bà dùng sườn hầm canh, trước tiên chiên qua dầu một lượt, xếp gọn gàng ở đáy nồi, rồi phủ một lớp hành gừng tỏi băm, khi gần chín lại cho thêm ngô tươi vàng óng vào, đậy vung nồi hầm chậm rãi, hương thơm tỏa khắp cả tiểu viện.
Đôi khi ta muốn học, bà sẽ ra dấu bảo ta: “Công chúa không cần học.”
Không cần học, vậy sau này ta muốn ăn thì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT