30.
Lời cung khai của Triệu Đoan Hoa và những lá thư qua lại đã khiến phụ hoàng bị đả kích mạnh mẽ. Người buộc phải đối diện với sự thật rằng vị Hoàng Hậu mà người yêu thương và Thái Tử mà người tin tưởng bấy lâu nay thực chất lại có một bộ mặt khác. Họ tàn nhẫn, tham lam, vì lợi ích cá nhân mà nô dịch dân chúng, coi cả một châu là tài sản riêng của mình.
Người thầm nghĩ: “Liệu giang sơn này có thể giao vào tay họ được không? Họ có thể đối đãi tốt với dân chúng chăng?”
Phụ hoàng đã do dự ba ngày trước khi ra lệnh phế truất Thái Tử, và Hoàng Hậu bị cấm túc, không được ra ngoài nếu không có chỉ dụ. Cả ta và Lý Thừa Ân cũng không thoát khỏi liên lụy.
Ta bị giam lỏng tại phủ Công chúa, còn Lý Thừa Ân thì được phong vương nhưng bị đày đến một phong địa nhỏ bé, không xứng tầm với thân phận của hắn.
Lý Thừa Ân khóc lóc đi đến phong địa của mình. Trên đường đi, hắn tình cờ gặp đội quân triều đình đang diệt thảo khấu. Khi những tên thảo khấu bị bắt giữ, nhìn thấy Lý Thừa Ân, chúng lập tức quỳ xuống dập đầu cầu xin tha mạng. Tên đầu lĩnh thảo khấu nói: “Rõ ràng đã nói rằng chỉ cần chặn đường giết người từ Phủ Châu tới là sẽ bảo toàn cho cả trại của ta. Sao bây giờ triều đình lại còn diệt thảo khấu nữa?”
Lý Thừa Ân chối phắt. Nhưng tên đầu lĩnh nói rành rọt từng lời: “Tên phò mã được công chúa Lý Nam Bình cứu về là người đến từ Phủ Châu. Những người khác ngươi có thể phủ nhận, nhưng ngươi có phủ nhận được một phò mã đường đường chính chính không? Ta ở đây còn giữ những phù hiệu lệnh từ triều đình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT