22.
Nhưng Dương thần y rõ ràng là người kiên nhẫn hơn ta, ông khẽ dặn dò tiểu đồng bên cạnh vài câu, rồi chăm chú nhìn Triệu Đoan Hoa.
Ông lạnh lùng nói: “Lão phu đã làm gì mà bị Quận chúa ép buộc như vậy? Lão phu chỉ muốn làm rõ mọi chuyện, tránh bị kẻ có tâm lợi dụng, chỉ có vậy thôi. Nhưng Quận chúa lại tránh nặng tìm nhẹ, không chịu trả lời câu hỏi của lão phu, chỉ biết khóc lóc. Nước mắt của Quận chúa có thể có tác dụng với người khác, nhưng lão phu đã quen nhìn sinh tử, với lão phu, nước mắt vô dụng. Lão phu chỉ hỏi một câu, ai đã bắn trúng phò mã?”
Triệu Đoan Hoa đỏ bừng mặt, nước mắt lưng tròng, khóc lóc thật đáng thương.
Tiểu đồng từ xa chạy tới, lớn tiếng nói: “Sư tổ, đã hỏi rõ rồi, là Quận chúa bắn trúng phò mã, nàng cố tình nhắm vào tim mà bắn!”
Triệu Đoan Hoa kinh hãi: “Ta không cố ý, ta chỉ vô tình mà thôi.”
Dương thần y sa sầm mặt: “Lão phu ghét nhất kẻ dối trá, thiếu trách nhiệm. Quận chúa gây họa lại đổ lỗi cho Công chúa muốn giết mình, phẩm chất như vậy, lão phu không dám qua lại, Quận chúa xin mời về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT