6.
Vừa ra khỏi phòng làm việc, tôi đã nhìn thấy ánh mắt giống như hận không thể giết tôi của Hoắc Cảnh. Lâm Kỳ Kỳ nhào vào trong lòng hắn, gào khóc giống như bị oan uổng.
Hoắc Cảnh xông tới, túm lấy cổ áo tôi, oán hận nói: “Con nhỏ ác độc này, mau xin lỗi Kỳ Kỳ!”
Tôi mở tay hắn ra, thản nhiên nói: “Tôi xin lỗi cái gì? Cô ta nguyền rủa bố mẹ người khác là đúng phải không?”
“Kỳ Kỳ cô ấy sẽ không như vậy, cô ấy chắc chắn không cố ý!”
Tôi buồn cười nhìn Hoắc Cảnh, gằn từng chữ: “Hoắc Cảnh, cẩn thận ngày mai anh chết bất đắc kì tử đó nha.”
Sau đó buông tay nói: “Tôi cũng không phải cố ý~”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT