Ngón tay tôi đột nhiên siết chặt vào lòng bàn tay. Tiếng nước trong nhà vệ sinh chảy ào ào, đó là bà ngoại đang rửa trái cây, chuẩn bị tiếp đãi bác sĩ Phương và dì Lý.
Dì tiếp tục: “Bà cụ già rồi, vậy mà mở miệng hỏi tôi vay vài nghìn tệ, tôi không thể không cho vay. Tôi đã nói rồi, số tiền này không cần trả lại, Thiến Thiến cũng bằng tuổi con gái tôi, tôi cũng thương cháu. Nhưng Thiến Thiến à, ngay cả tôi mà bà cũng vay rồi, chắc hẳn bà đã vay hết vòng bạn bè và họ hàng xung quanh.”
Tôi cúi đầu nhìn vào kim tiêm đang truyền trên tay, sao đột nhiên lại đau đến thế này, ngay cả hít thở cũng thấy nó nhói theo.
Mãi sau, tôi mới tìm lại được giọng nói của mình: “Cháu cứ tưởng nhà mình vẫn còn tiền.”
Từ lần tôi ngất xỉu trước đây, tôi đã chuyển hết tiền trong tài khoản của mình vào tài khoản của bà ngoại, vì sợ lỡ tôi có chuyện gì bất trắc, bà cụ sẽ không có tiền để trả viện phí.
Dạo gần đây tôi vẫn hỏi bà liệu tiền có còn đủ không, bà lúc nào cũng bảo với tôi là đang còn, cháu không phải lo.
Hóa ra đã đến mức phải hỏi vay những người mới quen vài tháng rồi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT