4.
Túy Hương Lâu đến tận canh năm mới đóng cửa.
Khách lẻ sau khi đã vắt kiệt chúng ta, mặc quần áo bước đi vô tình. Các cô nương dựa vào cửa, chào tạm biệt: “Chàng nói ngày mai lại đến đấy nhé, nếu không đến thì là đồ vô lại!”
“Khi nào chàng dẫn ta ra ngoài đây!”
Tất cả những điều đó đều nhanh chóng nguội lạnh khi cánh cửa đóng lại, biến thành những lời phỉ nhổ: “Phì, cái thứ gì, thêm một đồng cũng không chịu cho! Vứt tiền giấy cho ta, ai cần thứ đó chứ!”
“Đồ già không biết xấu hổ, con gái hắn còn lớn hơn ta mà cũng đi tìm vui!”
Ta đã có khách trọ lại, không nằm trong số đó. Sau khi dỗ khách ngủ, ta nhẹ nhàng bưng nến xuống lầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT