Ngoại truyện: Hồng Hạnh
Ta là người mà nương nương nhặt về từ đầu đường xó chợ. Lúc ấy, ta vì trộm một chiếc bánh bao mà bị đuổi đánh qua ba con phố, đến nỗi hai chân bị đánh gãy. May mắn thay, nương nương gặp ta, đem về phủ chữa trị, giúp đôi chân lành lặn. Kể từ đó, ta đã thề sẽ theo hầu nương nương suốt đời.
Sau này, ta nghe nói, phần lớn gia nhân trong phủ đều được nương nương cứu giúp. Không những thế, nương nương còn luôn bỏ tiền riêng ra để quyên góp cho bách tính nghèo khó.
Khi ấy, trong mắt chúng ta, nương nương đẹp tựa tiên nữ hạ phàm, lại mang tấm lòng Bồ Tát, quả là một vị tiên giáng trần. Khi nương nương được tuyển làm tú nữ, ai nấy đều tin rằng người nhất định sẽ trở thành Hoàng Hậu. Và quả đúng như vậy.
Nhờ dung mạo bình thường, ta được chọn làm nha hoàn theo hầu nương nương nhập cung, tận mắt chứng kiến người từng bước một, trong vòng ba năm đã leo lên ngôi vị mẫu nghi thiên hạ.
Nhưng chẳng biết từ bao giờ, nương nương đã đổi thay. Ánh mắt ôn nhu ngày xưa giờ đã thay bằng sự tàn nhẫn, dối trá. Là khi nương nương dùng đứa con trong bụng làm quân cờ để hạ bệ Vân Quý Phi chăng? Không, có lẽ còn sớm hơn thế. Phải chăng là khi nương nương bồi dưỡng Tam hoàng tử để tranh đoạt ngôi báu, nhưng lại bị bệ hạ phái đi chiến trường phía Bắc? Không, ta nghĩ vẫn còn trước đó nữa.
Khi ấy, nương nương chưa được phong hậu, gia phụ Lý lão gia bị tội tham ô mà bị cách chức và lưu đày. Nương nương cầu xin bệ hạ nhưng không được, bị cấm túc ba ngày, rồi ngã bệnh một trận lớn. Hoặc có lẽ là lúc nương nương vừa nhập cung không may đắc tội Vân Quý Phi, ta và Lục Liễu bị phạt. Ta mạng lớn nên sống sót, nhưng Lục Liễu không qua khỏi mùa đông năm ấy. Nương nương ôm thi thể Lục Liễu, ngồi bần thần trong tuyết suốt một đêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT