4.
Chưa đầy nửa tháng, Ngô Hồng Tụ đã được vào cửa.
Khi chiếc kiệu đỏ lớn đưa nàng ta vào cửa chính, ta nhìn thấy Từ di nương, Từ Vãn Ý, người mà từ ngày ta thành thân đã làm ta mất mặt.
Nàng ta mặc chiếc áo vàng nhạt, cài trâm ngọc bạch ngọc, trông như một đóa hoa nghênh xuân tươi mới. Cổ tay đeo chuỗi vòng tay làm từ hạt tương tư đỏ tươi, không phải món đồ quý giá.
Đông Tình nghe ngóng được rằng, đó là món quà mà Hầu gia đích thân làm cho nàng ta khi mười bốn tuổi, thậm chí còn khiến tay phải bị thương khi mài hạt. Tình cảm của tuổi trẻ, đeo trên tay nàng ta ngày đêm không rời.
Nhưng hôm nay, nụ cười trên khuôn mặt luôn ngoan ngoãn, dịu dàng của Từ Vãn Ý không còn giữ được.
“Vân Ngạn ca ca, lúc trước ta cũng chỉ được vào từ cửa phụ, vì sao, vì sao…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play