Nghe xong, Tư Quân mới ngẩng đầu lên, lắc mạnh, đáp:
“Mẹ hiểu lầm rồi, con vốn định nói chuyện này với người mà, chỉ là con đang suy nghĩ cách nào để nói thôi.”
Nó chậm rãi kể lại cho ta nghe, hóa ra, sau khi lên kinh ứng thí, trong một lần tình cờ, được một vị đại nhân để mắt đến, mời vào phủ để tiện bề ôn tập, trong thời gian đó, được vị đại nhân chỉ dạy, giúp đỡ rất nhiều.
Trong lúc ở lại phủ, nó đã gặp một vị tiểu thư yểu điệu. Khi ấy, nàng đơn thân độc mã, gắng sức hái nhành mai xuân trên cao, nhưng vì dáng vóc nhỏ nhắn, không sao với tới. Nó bèn ra tay giúp đỡ.
Nàng cảm tạ Tư Quân, rồi ôm nhành mai mà đi, chỉ là ánh mắt nàng nhìn hoa mai, dịu dàng như dòng nước xuân, khẽ khàng mà gợn sóng trong lòng nó. Nhưng khi ở trong phủ người khác, nó không tiện hỏi han gì về nàng, dù trong lòng xao xuyến, cũng chỉ có thể thở dài than một câu: “Có duyên nhưng không phận.”
Ai ngờ, sau khi nó đỗ đạt, vị đại nhân ấy lại có ý muốn gả đích nữ trong nhà cho nó. Nó không tiện từ chối, chỉ có thể nói rõ chuyện hôn sự đại sự, cần về bẩm báo lại với mẫu thân rồi mới có thể quyết định.
Đại nhân cũng cho rằng đó là lẽ thường tình, nhưng nói rằng nếu đã ở trong phủ, không ngại gặp mặt trước, để về cũng dễ bề thưa chuyện với mẫu thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play