Nhưng ta vẫn chưa quên hắn, làm sao ta có thể quên được hắn đây!
Thế nhưng, nếu đã không thể cùng người nắm tay trọn đời, ta chỉ mong chàng sống trăm tuổi bình an, không lo muộn phiền!
Ta vội lau đi nước mắt trên mặt, ngoảnh đầu lại đã thấy Đại thiếu gia đứng yên lặng nơi cửa, Trương Sinh chẳng biết đã đi đâu.
Ta nhìn gương mặt của Đại thiếu gia, trong giây lát ngẩn ngơ thất thần, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, cúi mình hànhlễ nói:
“Thiếu gia, đêm sâu sương nặng, gió lạnh thấu xương, xin thiếu gia cẩn thận giữ ấm, nên trở về phòng nghỉ ngơi cho phải.”
Thiếu gia khẽ cười nhàn nhạt: “Không sao, ta ngắm trăng một chút.”
“Vậy để nô tỳ đi lấy cho ngài một chiếc áo choàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT