04.
Lúc Kha Liên Ngọc tới ta đã tỉnh dậy từ lâu, đến tướng phủ nhận tổ quy tông không thể trắng trợn mang theo đao, cho nên sáng sớm ta chỉ có thể luyện võ bằng tay không.
Sau khi nàng mang chăn và hộp thức ăn rỗng đi không bao lâu thì Kha phu nhân đến.
Kha phu nhân nhíu mày nhìn ta, nói: “Liên Ngọc sợ ngươi chịu khổ, năn nỉ ta hồi lâu, nếu không thì theo gia pháp ít nhất ngươi ba ngày không được ra!”
Đại khái là muốn ta nhớ kỹ chỗ tốt của Kha Liên Ngọc, nhưng bà ấy lại xem nhẹ thái độ của mình sẽ làm cho người ta thất vọng đau khổ.
Nếu không phải ta biết Kha Liên Ngọc là một cô nương tốt, vả lại cũng không thật sự là một thôn nữ hương dã, giờ phút này tất nhiên đã nghiến răng nghiến lợi hận cái “móng heo đê tiện” này không chỉ cướp đi thân phận của ta, ngay cả mẫu thân ta cũng bị cướp đi.
Mà Kha Liên Ngọc băng tuyết thông minh làm sao không nghĩ tới chuyện này? Nàng vội thay Kha phu nhân cứu vãn: “Từ trước đến nay quy củ mà mẫu thân coi trọng nhất chưa bao giờ có ngoại lệ, nếu không có mẫu thân từ ái thật sự lo lắng cho muội muội, con có thể nói cái gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play