3.
Chân Duyệt được đưa tới phòng y tế. Ánh mắt của những người xung quanh nhìn tôi từ giễu cợt chuyển thành hoảng hốt. Tôi cũng không ngờ mọi chuyện lại linh nghiệm như vậy. Chỉ hy vọng Chân học tỷ không sao.
Khó khăn lắm tôi mới tìm được phòng ký túc xá của mình, và phát hiện ra tôi cùng cô gái tóc ngắn kia lại là bạn cùng phòng.
Trùng hợp thật, tôi là người đến sau cùng. Khi tôi vừa bước vào, cuộc trò chuyện của họ lập tức dừng lại. Cô gái tóc ngắn kinh ngạc một giây, rồi ngẩng cao đầu nói với hai người còn lại: “Chính là cô ta, giả thần giả quỷ.”
Nói xong, nhân lúc tôi không để ý, cô ta giật lấy túi của tôi và đổ hết đồ ra sàn. Trong nháy mắt, mấy món đồ lỉnh kỉnh của ba tôi rơi tung tóe khắp nơi. Thấy vậy, cô ta lập tức la lớn: “Trời ơi! Đây là cái gì thế này?”
Tôi lạnh lùng trừng mắt nhìn cô ta: “Nhặt lại đồ cho tôi.”
“Không nhặt đấy, làm gì được tôi! Có giỏi thì nguyền rủa tôi đi!” Cô ta cười mỉa mai, khinh bỉ nhìn tôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT