19.
Đông Tử qua đời, lúc chết chưa đầy mười tuổi. Tỷ tỷ ôm thi thể hắn ngồi trong sân hồi lâu, đến khi bình minh lên, mái tóc đen nhánh của tỷ tỷ đã bạc đi một nửa.
Cuối cùng, hai chúng ta đào một cái hố đất nhỏ trong sân, ch ôn Đông Tử, dựng một tấm bảng gỗ. Chúng ta quên hỏi hắn họ gì, đành viết “Mộ Lý Đông Tử”.
Sau khi chôn Đông Tử, ta và tỷ tỷ cầm dao đi tìm Tiểu Tam Tử lừa hắn ra khỏi cửa, đi vòng quanh thành tìm hồi lâu, cuối cùng ở trong một tòa viện rách nát trong lúc vô tình phát hiện một đám ăn mày vây quanh một cái nồi nấu đồ ăn.
Mà thứ nằm trong nồi, là Tiểu Tam Tử đầu thân chia lìa. Bọn họ như ác quỷ tranh nhau ăn thịt người, trên mặt là sự thỏa mãn. Ta kéo tỷ tỷ cứng ngắc rời đi, nghe tiếng nhai nuốt khiến người ta buồn nôn ở phía sau, cùng với mùi thịt tràn ngập nửa con phố, bỗng nhiên không phân rõ dưới chân là nhân gian hay là địa ngục.
Ngược lại ta lại cảm thấy, nơi này đúng là nhân gian. Bởi vì địa ngục có chín điện Diêm La chủ trì công đạo, nhưng nhân gian thì không có.
Trong thành Vĩnh Túc đã không còn lại bao nhiêu người sống. Những người chạy trốn đều bị bọn Man Di giết chết, những người ở lại đây rồi cũng bị chết đói, sau đó bị ăn thịt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT