4.
Ta và tướng công cưới nhau được gần một năm nhưng vẫn chưa có hài tử. Ta tức giận và không cho phép chàng sử dụng trường tiểu y (BCS ngày xưa) nữa.
Chàng ôm ta và nói: “Bây giờ nàng mới mười bảy tuổi. Khi mẫu thân ta sinh ta mới chỉ mười tám, vô cùng cực khổ. Nữ tử phải trải qua bao gian khổ mới sinh được hài tử. Ta muốn nàng trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, rồi mới có con.”
Tướng công thật đáng thương, chàng sinh ra đã không có mẫu thân. Ta ôm lấy chàng, trong lòng tràn ngập thương xót. Bây giờ có chàng rồi, không có hài tử cũng không sao.
Tháng 8, khi hoa quế thơm ngát, chàng đi thi Thu Vi và được phong danh hiệu “Giải Nguyên Lang”. Không biết Giải Nguyên này có gì đặc biệt, nhưng rất nhiều người ngưỡng mộ chàng.
Cửa nhà chúng ta đã bị đạp nát rồi, Tri phủ đại nhân cũng đến cửa chúc mừng. Hàng xóm cũng đến chúc mừng nhưng ta vẫn không thấy chàng có gì thay đổi, khi nghiêm túc thì trông như thần, khi không nghiêm túc thì giống như một con khỉ.
Tri phủ tổ chức tiệc chúc mừng cho Giải Nguyên, nửa đêm có người dìu chàng về. Chàng say đến mức người nồng nặc mùi rượu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play