Nghi thức tấn phong kết thúc, ta đến Ninh Thọ cung dập đầu tạ ơn Thái Hậu.
Thái Hậu thật đúng là một quý nhân rất uy nghiêm, từ khi nghe cữu mẫu nói câu “Vương Thiết Nhu, cái bà già chết tiệt” kia, ta cũng không thể nhìn thẳng vào mắt bà ấy nữa.
Ta cảm giác Thái Hậu cũng lười phản ứng lại với ta, Quý Phi ở bên cạnh nói vài câu: “Về sau phải càng thêm tận tâm hầu hạ Hoàng đế” các loại, Thái Hậu liền thả ta đi.
Trước khi đi Thái Hậu giống như nhớ tới cái gì, nói nghe nói ta thêu thùa không tệ, bảo ta may cho Hoàng đế một bộ tẩm y mới.
Cái này thật sự làm khó ta rồi, những thứ khác đều là việc nhỏ, nhưng ta hoàn toàn không biết kích thước của Hoàng đế, tẩm y là mặc bên người, lớn hay nhỏ gì cũng không được.
Ta lặng lẽ đi hỏi Khâu Ninh Nhi.
Đương nhiên hỏi người khác cũng không thích hợp. Nói là Thái Hậu bảo ta may, vậy không tốt lắm, vốn đây là bổn phận của ta với tư cách phi tần, còn phải để Thái Hậu nhắc nhở, có vẻ quá không xứng với chức vị. Nhưng cũng khó mà nói ta chủ động làm, vậy lại có vẻ nịnh nọt quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play