Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Chương 76


1 tuần

trướctiếp

Mẹ Khương: “Đứa nhỏ ngốc, bản thân còn chưa biết thế nào đâu, đã nghĩ đến chị con rồi.”

“Mẹ, quần áo giày dép đâu? Xem chưa? Khi nào thì mua, con chờ gửi thư cho anh chị đây.

Khương Mật kéo cổ tay mẹ Khương nói.

Mẹ Khương: “Giày đã mua rồi, để trên bàn các con đó. Sáng mai có một lô hàng mới, ngày mai sẽ mua đồ.”

Đợi đến khi về đến nhà, mọi người cũng đi ra một thân mồ hôi, nhất là Khương Trạch lưng cõng ba Khương, mặc quần áo cũng lộ ra mồ hôi. Mẹ Khương giữ Thẩm Hoài Thành lại, bổ một quả dưa hấu, một người ăn hai miếng dưa hấu, lúc Tiểu Tương Bao ăn dưa hấu, ánh mắt đã híp lại, nhưng dưa hấu lại ăn ngon, cậu thật sự nhắm mắt lại ăn dưa hấu xong mới ngã đầu ngủ.

Chọc cho mọi người cười không ngừng, Khương Mật xoa xoa mặt Tiểu Tương Bao: “Mèo tham ăn.”

Chờ ăn dưa hấu xong, Thẩm Hoài Thành cũng chuẩn bị đi, mẹ Khương lấy một cân bánh ngọt trúng gà cùng và cân kẹo sữa thỏ trắng, ngay cả dưa hấu lớn cũng đưa cho anh ấy.

“Đừng nói không, bảo cháu lấy, cháu lấy đi. Em gái cháu còn nhỏ thích ăn món này nhất.”

Thẩm Hoài Thành mặt mày mỉm cười: “Vâng.”

Khương Mật: “Anh rể, trên đường cẩn thận nhé~” Lại đẩy Khương Ngưng: “Mau tiễn anh rể ra ngoài.”

Khương Ngưng đỏ mặt, trừng mắt nhìn Khương Mật, nhưng vẫn đi theo ra ngoài. Đi theo Khương gia lăn qua lăn lại cả đêm, dù sao cũng phải cho người ta trộm hương chứ.

Chờ sau khi Khương Ngưng và Thẩm Hoài Thành đi ra ngoài, Khương Mật ngồi ở trước mặt ba Khương nhìn ông: “Cha, hôm nay nếu bà nội thật sự đánh chết ba, ba cứ quỳ ở đó để bà ta đánh chết ba sao?”

Ba Khương bị nhìn đến như phạm tội: “Bà nội con sẽ không đánh chết na.” Khương Mật nhìn chằm chằm ông, vành mắt dần dần chứa đầy nước mắt.

Ông Khương sửa lại: “Ba sẽ không bị đánh chết đâu.”

Khương Mật: “Ba, mười ngày nữa con sẽ xuống nông thôn, xuống nông thôn lúc này, con không an tâm. Con sợ ngày nào đó con ở nông thôn, lại nhận được thư của mẹ con, nói ba bị bà nội con đánh hỏng rồi.” Sau khi nói xong, nước mắt lộp bộp rơi xuống.

Mẹ Khương than thở, Khương Trạch và Lưu Vân cũng đứng bên cạnh đỏ mắt.

Khương Trạch: “Từ nhỏ đến lớn, bà nội đã thiên vị, thương chú hai, thương cô cả cô hai, nhưng không thương ba, về phần mấy anh em chúng con, bà nội đều là lấy mắt trắng trừng chúng con đấy.”

Ba Khương liên tục cáo tội, “Ba sai rồi, ba biết sai rồi, ba nhất định không quỳ ở nơi đó chịu đánh, bà nội con đối với chúng ta không tốt, nhưng rốt cuộc đã nuôi ba trưởng thành, lúc nhỏ ba là uống sữa uống máu bà con lớn lên.”

Khương Mật: “Có thể ai có thể nói chắc chứ, có lẽ ba là uống nước lạnh lớn lên.”

Mọi người:......

Nói ba Khương xong, Khương Mật muốn nấu nước gội đầu tắm rửa, hôm nay cô ra một thân mồ hôi, tóc cũng ướt đẫm, không tắm rửa thật sự không thể ngủ.

Ba Khương muốn giúp cô nấu nước, bị Khương Trạch ngăn lại, quở trách ông: “Vết thương ở lưng ba kìa, nằm nghỉ ngơi đi, lát nữa mẹ cũng bưng chậu nước lau cho ba.”

Địa vị của ba Khương trở thành thấp nhất trong cả nhà.

Khương Ngưng từ bên ngoài trở về, đã qua hơn nửa giờ, Khương Mật đã gội đầu, ngồi ở trên ghế thấp ở cửa, mẹ Khương giúp cô lau tóc nửa khô, dùng lược giúp cô chải đầu, “Mật Mật, tóc của ngươi tựa như hơi đen hơn chút.”

Khương Mật: “Có sao? Vẫn vàng, không đẹp chút nào, hay dứt khoát cắt đi.” Cô thảo luận với mẹ Khương, lại vừa hoa tay múa chân: “Mẹ, con để tóc ngắn ngang tai, khẳng định có tinh thần.”

Mẹ Khương: “Tóc tốt hơn nhiều, chất tóc cũng cứng hơn chút.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp