Thập Niên 70: Cuộc Sống Ăn Dưa Hàng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Lôi Ra So Sánh

Chương 74


1 tuần

trướctiếp

Niên Niên là thịt trong lòng hai nhà, lúc trước ở bệnh viện mất con, thật sự là chuyện bất ngờ, lúc Phương Liễu Liễu sinh con, nhà mẹ đẻ người nhà chồng đều ở đây, trong phòng bệnh cũng vẫn có người ở cùng hai mẹ con, chờ lúc xuất viện, Tần Viễn đi làm thủ tục xuất viện, mẹ chồng Phương Liễu Liễu ở nhà nấu canh chuẩn bị cơm nước, mẹ ruột Phương Liễu Liễu đi WC một chuyến, bản thân Phương Liễu Liễu trông Niên Niên.

Đoán chừng Niên Niên đói bụng, cô ấy xoay người pha sữa, thật sự chỉ là thời gian xoay người lại, đứa nhỏ ngay ở sau lưng cô ấy, chờ nghe được có tiếng bước chân, cô ấy vừa quay đầu lại, chỉ thấy một bóng lưng.

Bóng lưng đi ra khỏi phòng bệnh, đứa bé không còn.

Cô ấy đuổi theo ra ngoài, đã không tìm thấy người, cô ấy kêu người tìm, bệnh viện cũng phong tỏa, đứa nhỏ lại không tìm được.

Niên Niên không thấy đâu, cô ấy tuyệt vọng tự trách, mẹ cô ấy sầu đến tóc bạc trắng, tự trách mình không nên đi WC, mẹ chồng cũng ưu sầu phẫn nộ, bà cũng không biết nên trách ai, cuối cùng trách lòng hận ý đến trên người bọn buôn người, cũng hối hận mình hẳn là nên đi bệnh viện đón mấy mẹ con.

Nếu như không tìm Niên Niên về được, cái nhà này thật sự sẽ tan rã.

Một bữa cơm ăn xong, tất cả mọi người đều vui vẻ, Khương Mật ăn no rồi! Cô trêu chọc Niên Niên: “Cảm ơn Niên Niên chiêu đãi mẹ nuôi, chờ con trưởng thành, mẹ nuôi cũng dẫn con ăn ngon.”

Từ Nhạc Ninh không cam lòng yếu thế: “Niên Niên, mẹ nuôi cũng dẫn con ăn ngon, chúng ta ăn trắng trẻo mập mạp.”

Tần Viễn muốn lái xe đưa mọi người trở về, Từ Đạc nói: “Chuyện vài bước đường, vừa vặn đi dạo, cũng tiêu thực. “

Ba Khương cũng tỏ vẻ đi bộ trở về.

Mẹ Từ cười: “Các cháu mệt mỏi hai ngày rồi, cũng nghỉ ngơi cho tốt, Liễu Liễu nhất định phải chăm sóc thật tốt, bù đắp lại tổn hại đã bị mấy ngày nay.”

Phương Liễu Liễu nói: “Ngày mai lại chính thức đến nhà nói cám ơn. Chú dì, vậy trên đường mọi người đi chậm chút.”

Khương Mật sờ sờ bàn tay nhỏ bé của Niên Niên: “Ngoan, ngày mai gặp. Chị Liễu Liễu, anh rể Tần, tạm biệt.”

Phương Liễu Liễu nghe xưng hô này, cảm thấy Khương Mật thật sự là một tiểu quỷ cơ linh, càng ngày càng thích cô, cô ấy cười mặt mày cong cong, “Ngày mai gặp lại.”

Từ Nhạc Ninh cũng tạm biệt con nuôi trước, còn tỏ vẻ ngày mai chuẩn bị quần áo và đồ chơi cho con nuôi.

Khương Mật rầu rĩ, dù thế nào cũng phải chuẩn bị quà gặp mặt cho con nuôi, nhưng cô nghèo.

Chờ từ biệt Phương Liễu Liễu và Tần Viễn, người hai nhà cùng đi, ngược lại là một đoạn đường thuận lợi.

Trước kia hai nhà thật sự không có quan hệ, nhưng gần đây chuyện liên tiếp xảy ra, ngược lại làm cho quan hệ hai nhà đều kéo gần lại, song phương nói chuyện, đều là khen đứa nhỏ nhà đối phương tốt.

Từ Nhạc Ninh: “Cô nghĩ gì vậy?”

Khương Mật: “Chuẩn bị quà gặp mặt cho con nuôi. Tôi nghèo đến nỗi không có hai xu, mời cô uống nước ngọt, là gia sản duy nhất của tôi.”

Từ Nhạc Ninh cảm động: “Cô nghèo như vậy, còn mời tôi uống nước ngọt, cô đối với tôi thật tốt! Cô đừng lo, không phải là tiền sao? Tôi có, hai mươi đồng có đủ không? Quên đi, ngày mai chúng ta cùng đi cửa hàng bách hóa lựa chọn, tôi giúp cô trả tiền.”

Khương Mật: “Chuyện này sao có thể không biết xấu hổ nhận, tôi không thể nhận, tôi lại suy nghĩ chút, làm đồ thủ công.”

Chị dâu Từ Nhạc Ninh ở bên cạnh nghe, khóe miệng co rút.

Nghe xem, tài đại khí thô cỡ nào.

Chỉ là, tất cả đều đáng giá, cô gái nhỏ Khương Mật này, thật đúng là khó lường. Thanh danh xấu của Từ Nhạc Ninh là cô cho, sau khi Từ Nhạc Ninh thân thiết với cô, thanh danh tốt cũng là cô cho.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp