“Đã nói” Thẩm Miên gật đầu thừa nhận, biểu tình đặc biệt lãnh đạm, “bác ấy nói em chính là Nguyễn Miên Nhi”
Nghe Thẩm Miên nói trực tiếp như vậy, Nguyễn Phong và Nguyễn Dễ Khiêm cũng dứt khoát không gạt, nói: “Miên, lúc trước là chú không cẩn thận đánh mất cháu, vì việc này, chú cũng đã tự trách rất nhiều năm, là chú sai, làm cháu mấy năm nay phải chịu không ít khổ.”
Nguyễn Phong không dám ở trước mặt Thẩm Miên tự xưng “ ba ; hắn không có mặt mũi.
Nhìn thấy bộ dáng tự trách của Nguyễn Phong, trong lòng Nguyễn Dễ Khiêm cũng không chịu nổi, vì thế đi theo giải thích: “Miên, đối với những lời trước kia anh nói với em, anh cũng vẫn luôn thực hối hận, muốn đền bù, anh biết, dù anh có nói gì, làm gì, đều có vẻ thực nhạt nhòa, chúng ta cũng không cầu mong em lập tức có thể tha thứ cho chúng ta, hoặc là nhận chúng ta, chỉ hy vọng em có thể để cho chúng ta ở trong sinh hoạt hằng ngày chiếu cố em một chút, cứ coi chúng ta như người bạn bình thường cũng được”
Chỉ cần Miên không mâu thuẫn với bọn họ, Nguyễn Dễ Khiêm có tin tưởng có thể cảm động được Thẩm Miên.
Hạ Nam ngồi ở một bên, trầm mặc nghe hai người nói chuyện, không một chút ý tứ muốn xen mồm.
Miên có tư tưởng của chính mình, trước khi cô yêu cầu hắn trợ giúp, cứ để cô tự làm quyết định, mặc kệ cô lựa chọn như thế nào, hắn cũng không ý kiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play