Thẩm Miên trở về vào lúc ban đêm, liền kể cho Hạ Nam việc gặp phải Nguyễn Linh Ngọc, nhưng cô cũng không kể tỉ mỉ, chỉ là lời ít ý nhiều nói một chút, Hạ Nam nhăn mày, trong ánh mắt tràn đầy quan tâm, còn mang theo lạnh lẽo nhè nhẹ.
“Nếu không thích Nguyễn gia, cứ coi như bọn họ không tồn tại, không ai có thể lấy chuyện sinh ra em để làm càng.”
Những lời này chỉ ai không cần nói cũng biết.
Tuy rằng Thẩm Miên trước nay không ở trước mặt hắn đề cập đến việc này, nhưng Hạ Nam biết, cô không muốn nhận Nguyễn gia, không muốn đâm thủng tầng giấy cửa sổ này, cho nên lần trước hắn mới không có nói tiếp.
Cô không nghĩ đối mặt, vậy không đi đối mặt, không có Nguyễn gia, hắn vẫn có thể bảo hộ cô không việc gì.
Nếu thân phận Nguyễn Miên Nhi làm cô nhiều thêm một phần ấm áp, hơn nữa cô nguyện ý tiếp thu phần ấm áp này, hắn sẽ không ngăn trở nhúng tay, ngược lại, hắn duy trì bất luận quyết định gì của Thẩm Miên.
Thẩm Miên nhấp môi một chút, nâng đôi mắt lên nhìn chằm chằm hắn, “anh Hạ, anh có cảm thấy em thực vô tình, đối đãi với người sinh ra và người nuôi em đều thực không có lương tâm hay không?” “Sẽ không” Hạ Nam trả lời thập phân quyết đoán, duỗi tay ôm cô vào trong lòng ngực, nhàn nhạt nói: “Em không cần phải xin lỗi bất luận một ai, em là em, chỉ cần em vui vẻ, không cần phải để ý suy nghĩ của bất luận ke nào, mười mấy năm trong quá khứ, em đã chịu khổ đủ nhiều rồi, không cần phải vì làm cho người khác vui sướng mà ủy khuất chính mình, mục đích của việc nhận người thân đơn giản là nhiều thêm một phần tình thân ấm áp, nếu tình thân này không thể làm em cảm nhận được ấm áp, thì không có ý nghĩa tồn tại”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT