“Dù bác có sinh ra cháu thì thế nào? Cháu hiện tại họ Thẩm không phải họ Nguyễn, chúng ta trước mắt ở trên phương diện pháp luật, không có bất luận quan hệ gì, cháu sao có thể vào được đại học, cũng không cần phải báo cáo với bác, nếu bác cảm thấy sinh ra cháu là một loại sỉ nhục, vậy cứ coi như là không sinh ra đi, đúng lúc cháu ở một mình cũng rất vui sướng, không tính toán có thêm một người mẹ đẻ.”
Nói xong, cô cười trào phúng, “Bác Nguyễn, kỳ thật, chuyện này vẫn nên đặt ở trong lòng mới tương đối thích hợp, rốt cuộc, nói ra đối với bác và cháu, đều không phải sự tình khiến người ta cao hứng gì.
Nếu bác cho rằng nói như vậy, là có thể đường hoàng giáo huấn cháu, vậy cháu đây chỉ có thể nói cho bác, xin lỗi, cháu không phục quản giáo.”
Những lời này, một phần là lời nói giận dỗi, một phần cũng là ý tưởng chân thật của cô.
Đối với Thẩm Miên tới nói, có thêm một người mẹ đẻ như vậy, cô tình nguyện chính mình vẫn là một cô nhi, đây cũng nguyên nhân tại sao sau khi cô đoán được lý do Nguyễn Dễ Khiêm thay đổi thái độ, lại đột nhiên đối với hắn càng thêm lạnh nhạt.
Cô không cần ba, không cần anh, càng không cần mẹ.
Vinh quang của Nguyễn đại tiểu thư, cô một chút deu không muốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT