Vừa nghe những lời này, bác Lưu tức khắc nổi giận, trực tiếp vào cửa dỗi lại: “Ăn có thể ăn bậy, nói không thể nói bậy, ai dám nói Miên là sói mắt trắng? Miên làm việc gì giống sói mắt trắng?”
“Tôi nói chính là Miên, cũng không phải Tiểu Thúy nhà chị, chị kích động như vậy làm gì?” Nữ nhân nói xấu Thẩm Miên, giờ phút này có chút chột dạ phản bác một câu.
“Miên tuy rằng không phải con gái của tôi, nhưng tôi vẫn luôn coi con bé như con gái” Bác Lưu nói.
Nghe cô nói như vậy, tức khắc có người cười một tiếng, “Miên hiện tại thi đậu đại học, cô liền coi người ta như con gái, tôi nói cho cô biết, cô có nịnh bợ cũng vô dụng, Kiến Hoa nuôi nó nhiều năm như vậy, không phải cũng là phí công nuôi dưỡng sao? Con bé này không có lương tâm, ai nuôi người đó xui xẻo.”
Những người này đã sớm quên mất sự tình Thẩm Miên phải trải qua khi còn nhỏ, ở trong mắt bọn họ, cha mẹ có thể đánh con, kia không xem như là ngược đãi, không cho đi học cũng là bình thường.
Trong thôn, trẻ con không được đi học rất nhiều, nhưng con cái mặc kệ cha mẹ, chính là không được.
Đặc biệt là Thẩm Miên, cũng không phải con gái đẻ của Thẩm Kiến Hoa, còn nuôi cô nhiều năm như vậy, nuôi lớn liền chạy, không phải nuôi một con sói mắt trắng thì là gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT