Thẩm Miên nhấp môi không lên tiếng, Tiểu Thúy cũng không dám nhiều lời, hai người bất tri bất giác liền ngủ.
Sáng sớm hôm sau, ba người rời giường đi đến cửa hàng, sau khi chào hỏi, lại đi mua một ít quà tặng, liền trở về trong thôn.
Ba người cùng nhau đi đến thăm Triệu Tiên Lai trước, nhìn thấy Thẩm Miên sau khi thành công trở về quê cũ, Triệu Tiên Lai rất là vui mừng, gật đầu nói: “Bác lúc trước đã biết, đứa nhỏ cháu có cốt khí, khẳng định có thể thi được thành tích tốt, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới, cháu thậm chí còn thi đỗ vào đại học Thủ Đô.”
Đang nói, Triệu Tiên Lai vẻ mặt hổ thẹn: “Trong thôn đã bạc đãi cháu! Theo đạo lý, cháu thi đậu đại học Thủ Đô, trong thôn hẳn nên mở tiệc rượu đón gió chúc mừng cho cháu.”
Thẩm Miên vẻ mặt chân thành nói: “Bác, bác đừng nói như vậy, năm đó nếu không có bác, sẽ không có cháu hôm nay, cháu vẫn luôn thực cảm kích bác, mấy năm nay cũng không có trở về thăm bác và thím, bác đừng để ý.”
Nghe được lời này, Lý Xuân Hoa nói tiếp: “Miên, cháu đừng nói như vậy, mấy năm cháu sống thế nào, trong lòng chúng ta đều sáng như gương, cháu cũng không dễ dàng, người khác không biết, thím và bác Triệu của cháu lại đều biết, cháu là đứa nhỏ có phúc khí, chúng ta cũng vui vẻ, cũng không có người ngoài, chúng ta đừng nói lời khách khí”
“Vâng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT