“Tôi còn không phải là mượn anh một tiết thôi sao?” Lý Thu Mai một chút cũng không cảm thấy chính mình đã sai, “Cùng lắm thì tôi và anh đổi một tiết”
Hiện tại chiếm trước, đến lúc đó đổi hay không đổi, lại là một chuyện khác.
Nhìn thoáng qua mấy học sinh đi WC xong trở về, biểu tình Trần Kiệt nghiêm túc nói, “Cô Lý, tôi hy vọng cô không làm lãng phí thời gian học của chúng ta”
Một tiết chỉ kéo dài 40 phút, cần phải trân quý, hắn giảng thêm được một đề, khả năng học sinh làm được thêm một bài sẽ nhiều lên.
Bị nhiều học sinh nhìn như vậy, Lý Thu Mai cảm thấy thật mất mặt, hỏa khí cọ cọ bốc lên, cái tên Trần Kiệt này càng ngày càng không để cô vào trong mắt.
Lý Thu Mai quyết định để Trần Kiệt nhìn sắc mặt một chút, làm hắn biết, ở trong lớp này ai mới là người quyết định, “Tô Tiểu Hồng, em đi gọi hiệu trưởng tới đây” Nói xong, cô đắc ý nhìn về phía Trần Kiệt.
Cô ở trường dạy học nhiều năm như vậy, có chút quan hệ thân thích với hiệu trưởng, tuy rằng là quăng tám sào cũng không tới, nhưng vẫn mạnh hơn Trần Kiệt cả trăm lần, hiệu trưởng khẳng định sẽ hướng về phía cô.
Tô Tiểu Hồng nhìn Lý Thu Mai, lại nhìn Trần Kiệt, biểu tình sắp khóc, đi gọi hiệu trưởng, không phải là đắc tội với thây Trần sao?
Không gọi hiệu trưởng lại đắc tội với cô Lý, trong lớp nhiều người như vậy vì sao lại gọi trúng cô chứ?
Đợi một hồi, thấy Tô Tiểu Hồng không động tĩnh, Lý Thu Mai lạnh giọng hỏi, “Tô Tiểu Hồng, em không nghe thấy lời cô nói sao?”
Tô Tiểu Hồng bị dọa cho run lên, cọ tới cọ lui đứng lên, còn có chút bất an liếc mắt nhìn Trần Kiệt một cái.
Lý Thu Mai cảm thấy, Trần Kiệt khẳng định cũng phải có hơi chút sợ, quyết định cho hắn một cái bậc thang đi xuống, “Thầy Trần kỳ thật đây cũng không phải sự tình bao lớn, nếu hiện tại thầy nguyện ý đổi tiết, vậy không cần đi gọi hiệu trưởng nữa.
Hiệu trưởng gần đây cũng có chút bận, có thể không quấy rầy ngài ấy, vẫn không nên quấy rây mới tốt”
Tô Tiểu Hồng vừa nghe vậy, lập tức dừng bước chân.
“Đi gọi hiệu trưởng tới đi” Lần này, người mở miệng lại là Trần Kiệt.
Hai giáo viên đều kêu cô đi gọi hiệu trưởng, Tô Tiểu Hồng cũng không còn băn khoăn gì nữa, chạy nhanh như bay.
Cho mặt mũi còn không biết xấu hổ?
“Thầy Trần, thay một hai phải mời hiệu trưởng đến đúng không?”
Sắc mặt của Lý Thu Mai muốn khó coi bao nhiêu liền có bấy nhiêu, dám chống đối với cô sao? Một chút mặt mũi cũng không cho người tiền bối như cô sao?
“Là hành vi của cô, làm hiệu trưởng không thể không tới.” Trần Kiệt trả lời.
“Thầy......”
Lý Thu Mai tức giận quá sức, nửa ngày cũng không “ thầy ' ra được, xác thật là cô đoạt tiết học trước, nhưng cô cũng là vì dạy kiến thức cho học sinh, cô cũng không tin hiệu trưởng sẽ không hướng về phía cô.
Chờ coi.
Cô hừ một tiếng, ngồi xuống, chờ hiệu trưởng tới.
Trần Kiệt cũng không để ý tới cô, buông hộp phấn viết xuống, cầm lấy giẻ lau bảng, lau sạch chữ trên bảng đen.
Tròng mắt của Lý Thu Mai đều mau trừng ra ngoài, Trần Kiệt lại chỉ lo chính mình bắt đầu viết đề toán học.
“Thầy Trần lá an thật lớn, dám đối nghịch cùng cô Lý Thu Mai.” Trước kia, Lục Tư Viễn đối với Trân Kiệt vô cảm, nữ sinh sùng bái Trần Kiệt, hắn là một người đàn ông nên không sùng bái, nhưng hiện tại lại đột nhiên cảm thấy, Trần Kiệt vẫn là có hơi chút cốt khí, không có bị Lý Thu Mai dọa sợ.
Đối với sự phản kháng của Trần Kiệt với Lý Thu Mai, Thẩm Miên lại không cảm thấy ngoài ý muốn.
Lần trước ở văn phòng giáo viên, cô đã nhìn ra, Trần Kiệt không phải sợ Lý Thu Mai, mà là tôn trọng cô như một tiền bối.
Nhưng nếu Lý Thu Mai không cần khuôn mặt già nữa, vậy Trần Kiệt cũng không phải người dễ ức hiếp.
“Ngươi đoán xem ván này ai là người thắng?”
Lục Tư Viễn cười lạnh một tiếng, “Hiệu trưởng cũng không phải một ông lão hồ đồ.”
Lý Thu Mai đoạt tiết, vốn dĩ đã không đúng trước, tiết toán học cũng là môn chính, không có lý do nào phải nhường đường cho Lý Thu Mai.
Nói trắng ra là, Lý Thu Mai quá tự phụ.
Thẩm Miên cười, “Cô Lý của chúng ta không chỉ biết dạy học, mà kỹ thuật diễn cũng không tồi.” Có tiềm chất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play