Thẩm Miên đỏ mặt lên, “anh Hạ, em biết em có hơi chút làm ra vẻ, cũng có chút quá đáng, không nên so đo sự tình trước kia, lại là sự tình khi còn nhỏ, chỉ là em......”
“Chỉ là cái gì?” Hạ Nam cười như không cười nhìn cô.
Thẩm Miên: “......”
Cô cũng không biết nên đi hình dung tâm tình của mình như thế nào.
Cũng may, Hạ Nam không có bức cô, hắn nói: “Khi đó anh cũng chỉ mới vài tuổi, tuy rằng anh khi còn nhỏ đã thành thục hơn so với những đứa trẻ bằng tuổi, nhưng cũng không có nghĩ nhiều như vậy, Nguyễn Miên Nhi hơn hai tuổi, vẫn là một cô bé thò lò nước mũi, em cảm thấy anh đối với em ấy sẽ có ý tưởng gì được?”
Khi nói, chính hắn cũng không nhịn được cười một chút, “Thanh mai trúc mã, kia cũng là cùng nhau lớn lên mới tính, em ấy hơn hai tuổi đã mất tích”
Nghe đến đó, Thẩm Miên cũng cảm thấy ý tưởng trước kia của chính mình có chút buồn cười, anh Hạ nói rất đúng, khi đó Nguyễn Miên Nhi vẫn là một cô bé con.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play