“Ai nha! Cô cho là tôi không dám báo cảnh sát có phải hay không?”
Chủ quán vén tay áo lên, tựa hồ như muốn đánh người, Thẩm Miên lo lắng Dương Tiểu Tế bị đánh, rốt cuộc, người giống như chủ quán, nói động thủ là sẽ động thủ thật.
Cô duỗi tay kéo Dương Tiểu Tế đến phía sau, nói với chủ quán: “Quần áo chúng tôi đã mua, cô không cần há mồm ngậm miệng nói chúng tôi là ăn trộm, nếu cô còn như vậy, chúng tôi cũng có thể báo cảnh sát nói cô tội phỉ báng.”
Trong ánh mắt cô lộ ra sự lạnh lẽo không hợp tuổi, chủ quán bị khí thế của cô dọa sợ, lại mạnh miệng nói: “Cô là một ke ăn trộm, cô còn dám báo cảnh sát?”
“Cô có thể thử xem” Thẩm Miên nói.
Thấy sắc mặt Thẩm Miên nặng nề, một chút đều không sợ hãi, lại nhìn Hạ Nam ăn mặc không bình thường, chủ quán bị dọa tới.
Thấy thế, Thẩm Miên tiếp tục nói: “Đừng có thấy gió nổi đã tưởng mưa rơi, đừng nói chúng tôi không trộm, dù cho có trộm, cũng không phải trộm đồ nhà cô, chúng tôi và nhân viên cửa hàng đều đã giải quyết xong cô ở đây kêu gào bắt trộm cái gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play