“Kế tiếp, thầy muốn tuyên bố chuyện thứ ba” Ngữ khí Trần Kiệt vui mừng.
Đôi mắt của các bạn học đều sáng lên, cảm thấy chuyện thứ ba này, khẳng định lại là tin tức tốt.
Trần Kiệt duỗi tay hướng tới phương hướng Thẩm Miên, “Thẩm Miên, em lại đây một chút”
Muốn trừng phạt Thẩm Miên sao?
Trong ánh mắt Vương Lăng Lăng, Triệu Hân Lan, còn có Chu Tư Vũ đều phát sáng.
Thẩm Miên hơi hơi sửng sốt, cũng không nghĩ tới, chuyện thứ ba, thế nhưng lại có quan hệ với cô, cô còn đang suy nghĩ sự tình anh Hạ Nam giúp đỡ học sinh.
Vừa định đứng lên, bả vai đã bị người đè lại.
Lục Tư Viễn đứng lên, “Thưa thầy, sự tình đánh nhau, không quan hệ đến Thẩm Miên, bạn ấy chỉ đi vào can ngăn, muốn phạt thì hãy phạt em đi!”
Cô bé này vừa nhìn đã thấy suy dinh dưỡng, Đỗ Hiểu Huy nói cô lùn giống cây củ cải, kỳ thật không hề khoa trương, cô là người lùn nhất lớp.
Nếu chịu phạt về sau liền không thể lớn nổi nữa.
Trần Kiệt ý bảo hắn ngồi xuống, “Việc này em không nhận thay được, Thẩm Miên, em lại đây” Lục Tư Viễn lại muốn ngăn Thẩm Miên, cô trợn trắng mắt, “Cậu ngăn cản cái gì? Thầy Trần sẽ dùng cách xử phạt về thể xác với học sinh sao?”
Lục Tư Viễn: “......”
Hình như là chưa từng có, nhân lúc hắn hơi hơi ngây người, Thẩm Miên đã chạy tới bục giảng.
Trần Kiệt từ trong túi móc ra một chiếc bút máy, đưa qua, thấy cô ngốc lăng một chút, không khỏi cười nói một câu, “Tiếp theo.”
Đám học sinh: tình huống này là như thế nào? Không phải muốn phạt Thẩm Miên sao? Cho cô một chiếc bút máy là có ý gì?
Bản thân Thẩm Miên cũng không rõ, cầm bút máy, nhìn Trần Kiệt, bộ dáng ngây ngốc có vài phần đáng yêu.
“Thẩm Miên khi phát hiện bạn học đánh nhau, có gan tiến lên can ngăn, giúp bạn học lớp mình giảm bớt thương tổn, loại tinh thần này đáng được khen ngợi, cho nên hiệu trưởng quyết định tặng em một chiếc bút máy.”
“Đương nhiên, thầy cũng muốn đặc biệt thanh minh một chút, chúng ta làm việc tốt trợ giúp cho người khác, cũng phải nhìn tình huống mà quyết định, chú ý an toàn của bản thân, bạn học Thẩm Miên bị sưng nửa khuôn mặt, chính là ví dụ tốt nhất”
Ngữ khí hắn hài hước lại bổ sung một câu, “Khen thưởng bút máy không khen thưởng mực nước, cũng là một loại nhắc nhở.”
Mọi người đều bị lời Trần Kiệt nói làm cho phát ngốc, kinh ngạc đến miệng đều biến thành hình chữ o, khai trừ Thẩm Miên biến thành khen thưởng Thẩm Miên, xoay ngược lại cũng quá khoa trương.
Chu Tư Vũ cắn môi, ghen ghét đỏ cả hai mắt.
Biểu tình của Vương Lăng Lăng cùng Triệu Hân Lan thậm chí còn thật xuất sắc, tròng mắt đều mau trừng cả ra ngoài.
Tô Tiểu Hồng vẫn luôn đều thực chột dạ, cũng không dám nhìn Thẩm Miên.
Thấy Thẩm Miên vẫn đứng ngốc lăng lăng, Trần Kiệt cười.
Kỳ thật không chỉ bọn họ cảm thấy kinh ngạc, lúc ấy khi hắn nghe nói thưởng cho Thẩm Miên một chiếc bút máy, đáy lòng cũng kinh ngạc không kém bọn họ nửa phân.
Trước đó hắn còn lo lắng cho Lục Tư Viễn cùng Thẩm Miên, cũng cho rằng lần này bọn họ dù không bị khai trừ, cũng sẽ bị ghi lại vi phạm nặng, nhưng ai biết sau một tiết học, sự tình thế nhưng lại xoay ngược lại.
Nói tóm lại, hắn vẫn là thực vui mừng.
Trong khoảng thời gian này, hắn có chú ý đến Thẩm Miên, đứa nhỏ này như đã được đả thông hai mạch Nhâm Đốc, thành tích học tập tiến bộ rất nhanh.
Chiếu tình huống này, nếu bồi dưỡng tốt, đến khi kết thúc học kỳ 2, có khả năng kết quả sẽ đứng trong top 20 học sinh.
“Cảm ơn thầy.”
Nắm bút máy trong tay, trong lòng Thẩm Miên cũng có chút kích động, trước đó, cô đã làm tốt chuẩn bị bị dạy bảo.
Ở văn phòng, ánh mắt hiệu trưởng thời khắc nhắc nhở cô, rất không vừa lòng với học sinh như cô, nhưng hiện tại lại khen thưởng cho cô một chiếc bút máy.
Trực giác nói cho cô, việc này nhất định có quan hệ cùng Hạ Nam.
Là anh Hạ nói chuyện giúp cô sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play