“Tớ không có việc gì, nếu các cậu sợ, cứ chờ ở bên ngoài, một lát nữa tớ sẽ ra tới.” Khi nói chuyện, Thẩm Miên đã đi vào trong sân.
Dương Tiểu Tế lo lắng, nhưng cô nhát gan, không dám đi vào, Trình Phi Dương và Trình Hi Ninh cũng không dám tiến vào, ánh mắt ba người đều gắt gao nhìn Thẩm Miên.
Thẩm Miên đi đến cổng lớn, chỉ thấy cửa lớn màu đỏ đóng chặt, mặt trên che kín lấm tấm mốc, trên mặt đất cũng phủ đầy rêu xanh.
Đứng ở cửa trong chốc lát, cô liền xoay người đi trở về sân, dạo qua một vòng, trong sân có một cây cổ thụ lớn, không biết vì nguyên nhân gì đã chết, chỉ còn lại thân cây héo khô.
Thẩm Miên đi quanh cây cổ thụ một vòng, phát hiện trên mặt đất có một ít quần áo rách nát, còn có giày, kỳ thật, ngoại trừ truyền thuyết có chút tà môn, cũng không có cái gì đặc biệt khác.
Đang định đi ra ngoài, trên đỉnh đầu đột nhiên truyền đến một tiếng vang, cô theo bản năng ngẩng đầu lên, liền nghe thấy Trình Phi Dương và Dương Tiểu Tế đồng thời kinh sợ kêu lên.
“Thẩm Miên”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play